My heaven-Your heaven-Our heaven


Join the forum, it's quick and easy

My heaven-Your heaven-Our heaven
My heaven-Your heaven-Our heaven
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
GAO’s Rules

Áp dụng từ ngày 3 tháng 4 năm 2010

1. Sau khi đăng ký các ấy nên vào ĐÂY .

2. 3 tháng không vào 4rum<=>bị cảnh cáo. Quá 6 tháng bị DEL nick.

3. CẤM KO ĐC công khai sỉ nhục các anh trên này. Từ nặng nhất đc sử dụng là 3ka, ngốc.Yêu cầu gọi các anh, các bé bằng ngôn từ văn hóa nhất có thế. Bài nào vi phạm del ko nương tay.

 

Latest topics
» GAO làm quen nào, giới thiệu nào anh em GAO
by gift4you 2015-08-12, 18:08

» [Vietsub+Kara] SwH 2009.03.22 Iin ja nai - Hey!Say!7
by anhthu98 2015-07-28, 20:25

» [Vietsub] 2011.08.08 Updates on Summary
by anhthu98 2015-07-28, 20:25

» [Vietsub+Kara] Shounen Club 2011.07.01 Time
by anhthu98 2015-07-28, 20:19

» [Vietsub+Kara] Futarikake no Basho - Hey!Say!JUMP
by anhthu98 2015-07-28, 20:19

» [Vietsub+Kara] Hey!Say! & I wo kure - Hey!Say!7 (CTKT II YOU)
by anhthu98 2015-07-26, 23:36

» [Vietsub] Making of PV Arigatou ~Sekai no Doko ni Itemo~ (1280x720)
by anhthu98 2015-07-26, 23:09

» [Vietsub+Kara] Yan Yan JUMP 2011.05.21 You Gotta More
by anhthu98 2015-07-26, 22:18

» [Vietsub] (SC 110603) Hey! Say! JUMP Talk (OVER)
by anhthu98 2015-07-26, 22:11

Statistics
Diễn Đàn hiện có 606 thành viên
Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: Lunacia

Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 8199 in 400 subjects
Poll

Bạn thích bài hát nào của JUMP nhất?

[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_lcap11%[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_rcap 11% [ 25 ]
[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_lcap7%[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_rcap 7% [ 15 ]
[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_lcap6%[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_rcap 6% [ 14 ]
[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_lcap8%[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_rcap 8% [ 18 ]
[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_lcap9%[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_rcap 9% [ 19 ]
[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_lcap9%[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_rcap 9% [ 19 ]
[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_lcap9%[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_rcap 9% [ 20 ]
[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_lcap4%[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_rcap 4% [ 10 ]
[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_lcap19%[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_rcap 19% [ 43 ]
[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_lcap11%[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_rcap 11% [ 25 ]
[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_lcap7%[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 I_vote_rcap 7% [ 15 ]

Tổng số bầu chọn : 223

Like/Tweet/+1

[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128

2 posters

Go down

[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 Empty [Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128

Bài gửi by NakajimaYuriS2 2012-04-03, 22:43

Title: I'll never leave you~Prologue
Author: jumpfan128
Pairing: YutoChii, hinted!YamaChii
Genre: romance, comedy.
Rating: PG
Discalimer: Tôi chỉ sở hữu cốt truyện và không gì khác~
Summary: Yuto và Chinen gặp nhau bởi số phận. Yuto bắt đầu có tình cảm anh em với cô và quan tâm cô như một người thân trong gia đình thật sự. Nhưng liệu tình cảm của anh có thực sự là tình anh em hay hơn thế ? Sẽ ra sao nếu Chinen, cô gái đã có bạn trai, cũng bắt đầu để ý đến Yuto? Tình yêu của họ sẽ tiếp tục phát triển? Hay họ sẽ giữ lấy mối quan hệ anh em không cùng dòng máu này?
Note: Chinen là một cô gái trong đây.

****

Một cậu trai với chiếc mũ dệt ánh kim và chiếc áo khoác màu đỏ đang ngồi một mình trên chiếc ghế trong phòng chờ đợi, nhìn chằm chằm xuống mảnh giấy cậu cầm trên tay. Cậu xếp nó lại và cẩn thận đút vào túi quần. Cậu hướng mắt nhìn xung quanh, tới mọi chỗ của căn phòng lớn. Cậu phát hiện ra rằng có những cặp đôi ở khắp mọi nơi, áp vào với nhau, và trò chuyện vui vẻ.

Cậu cảm thấy một chút ghen tị khi cậu không có bất cứ ai bên cạnh, nhưng, cậu sớm nhận ra rằng cậu không phải là người duy nhất cô đơn. Đôi mắt cậu bắt gặp một cô gái với mái tóc thẳng dài, mặc một chiếc ào khoác đỏ đơn giản trông giống chiếc của cậu, kết hợp cùng chiếc khăn quàng màu vàng sáng, chiếc quần jean xanh lam bó sát và đôi bốt đen cao. Cậu thử nhìn vào khuôn mặt của cô gái nhưng cô đang cúi đầu. Cậu đứng dậy mà không nghĩ bất cứ điều gì, tiếp cận cô. Cậu ngồi bên cạnh cô và gọi, "Hey..."

Cô gái ngẩng mặt lên và cậu trai đã bất ngờ vào giây phút cậu nhìn thấy khuôn mặt đó. Đôi mắt cô lấp lánh giống như cô vừa khóc và đôi môi cong mềm hồng lên run rẩy. Cậu nhìn vào cô chằm chằm và cô nhanh chóng lau đi đôi mắt ngấn nước. Cô cười nhẹ và chào lại cậu, "Hey... Tôi có biết cậu không ?"

Cậu trai nhanh chóng cười lại và thân thiện, "Không, tôi chỉ gọi cậu vì tôi cảm thấy chán và không có ai để cùng nói chuyện. Có phải tôi đã làm cậu sợ ?"

Cô gái lắc đầu và vuốt tóc mái của mình ra sau tai, "Đừng lo, cậu không..."

"Có phải cậu vừa khóc ?" Cậu trai bất ngờ hỏi, khiến cô gái có chút bối rối.

"Ah," Cô gái không biết phải nói sao, cô không biết nên nói gì với một người lạ, nên cô chỉ cười và cắn môi dưới của mình. Cậu trai nhanh chóng xin lỗi sau khi nhận ra mình đã quá thân thiết. "Xin lỗi... Tôi không nên hỏi vậy... Thực sự tôi không thường vậy đâu... Tôi chỉ là tò mò khi thấy-"

Cô gái lại nở nụ cười, "Cậu không cần phải xin lỗi..." Cô trả lời và thở dài khi cô nhìn xuống. Cô dịch sang, tạo khoảng cách với cậu một vài giây sau đó, khiến cậu lại gọi cô một lần nữa, "Hey..."

Cô lấy lại ý thức của mình và quay mặt về phía cậu trai. Giọng cô khó xử và yếu ớt, "Xin lỗi, tôi chỉ..." Đột nhiên khuôn mặt cô trở nên đỏ ửng và nước mắt cô bắt đầu lăn xuống hai má. Cậu trai hoảng loạn khi nhìn thấy cô gái lại khóc một lần nữa. Cậu muốn ôm cô nhưng cậu không thể, bởi vì cậu chỉ là một người hoàn toàn xa lạ, thậm chí cô cũng không biết tên cậu là gì.

"H-hey, đừng khóc, làm ơn đừng khóc..." Cậu trai nói nhỏ và chầm chậm vỗ vào lưng cô gái. Một cách bất ngờ cô ôm cậu và khóc trên ngực cậu. Cậu đông cứng lại và đỏ mặt vì hành động này của cô. Cậu nhìn xung quanh và thấy vài người đang nhìn chằm chằm vào mình. Không muốn bị coi là "vô cảm", cậu cũng ôm lấy cô.

"R-Ryosuke...."Cô gái nói trong tiếng nấc. Đôi mắt cậu trai mở to khi nghe cô kêu tên một ai đó. 'Ryosuke? Có phải cậu ta là bạn trai cô ấy? Nếu vậy thì mình đang ôm bạn gái của một người khác!!! Mình chắc chắn sẽ gặp rắc rối lớn!!!'

"A-ah, c-cô gái, hãy bỏ ra đi..." Cậu cố gắng khiến cô bỏ cậu ra nhưng dường như cô chỉ siết thêm cái ôm thật chặt.

“T-Tại sao anh ấy không đến...?” Cô nói với giọng nấc nghẹn.

Cậu trai bắt đầu hiểu được tình hình và dừng việc cố thoát khỏi cô. Cậu im lặng và chờ đợi cho đến khi cô tự rời khỏi người cậu. Cô xin lỗi cậu nhiều lần, và đỏ mặt khi làm vậy, “Tôi thực sự rất xin lỗi! Tôi không cố ý ôm và làm áo của cậu bị ướt, gomenasai, hontou ni gomenasai!” Cô cúi đầu xuống ba lần và xin lỗi cậu.

Cậu trai lắc đầu và nở nụ cười. “Không, nó thực sự không sao... Cậu có phiền không khi nói với tôi điều gì đã xảy ra? Uhm nó không giống như tôi muốn biết chuyện riêng của cậu nhưng cậu biết mà, nếu cậu cần ai đó để nói chuyện, tôi có thể trở thành một người ngh-”

"Là bạn trai của tôi..." Cô bất ngờ cắt ngang câu nói. Cậu trai nhìn chằm chằm vào cô khi cậu nghe thấy từ "bạn trai"

Omg, mình thực sự đã vừa mới ôm bạn gái của người khác.

"Quan hệ của chúng tôi đã đến mức chúng tôi muốn lấy nhau nhưng bố mẹ anh ấy muốn cho anh lấy một người khác..." Cô gái giải thích khi cậu trai chỉ im lặng và nghe. "Anh ấy đã cố gắng nói chuyện với họ để chọn tôi, nhưng họ thực sự cố chấp muốn anh ấy lấy cô con gái nhà kinh doanh cao cấp, một cô gái nghèo bình thường như tôi thực sự không hợp."

Cậu cảm thấy tiếc cho cô gái và bắt đầu hối hận về việc muốn nghe chuyện của cô, bởi vì bây giờ cậu thực sự cảm thấy thật tội lỗi.

"Nhưng anh ấy nói rằng anh ấy yêu thương tôi rất nhiều và không muốn lấy bất cứ ai ngoài tôi, vì vậy cha mẹ anh đã nổi giận và nhốt anh ấy ở trong nhà, không cho đi bất cứ nơi đâu... Chúng tôi đã dự định đi du lịch, nhưng anh ấy không thể đến khiến tôi thực sự rất buồn..."

"Ah... vậy là cậu không có ai để đi cùng sao ?" Cậu hỏi và cô gái lắc đầu.

"Cậu sẽ đến Pháp đúng không ? Chuyến D-47 ?" Cậu trai nhanh chóng hỏi lại một lần nữa và cô gái gật đầu. "Cậu có muốn đi cùng tôi ?"

Tất nhiên, bất cứ ai khi nghe cậu nói vậy với một cô gái cậu vừa gặp cũng sẽ nghĩ cậu đang đùa giỡn. Nhưng cậu nghiêm túc. Hoàn toàn nghiêm túc. Cô gái cười khúc khích và chọc vào má cậu. "Cậu thực sự nghĩ rằng tôi sẽ đi tới một đất nước xa lạ với một con người xa lạ như cậu sao ?"

Cậu trai nghiêm túc nhìn cô và đẩy tay cô ra. "Tôi là Nakajima Yuto ! 23 tuổi ! Tôi vừa tốt nghiệp đại học và hiện đang làm việc cho bộ phận kiến trúc ! Trong suốt từng ấy năm, tôi đã có 3 bạn gái, và tôi có nụ hôn đầu tiên trong năm cuối cấp 3, tôi-"

Cô gái lấy tay che miệng cậu trai và cười lớn. "Cậu không cần phải khai báo chi tiết vậy đâu!" Cậu trai ngậm miệng và hơi đỏ mặt. "Được rồi, vậy đến lượt tôi... Tên tôi là Chinen Yuri, cũng sang 23 tuổi vào năm nay, tôi tốt nghiệp đại học và làm việc cho cửa hàng của gia đình. Trong suốt cuộc đời, tôi có một người bạn trai tên là Yamada Ryosuke. Tôi đã có nụ hôn đầu vào năm đầu trung học phổ thông. Yoroshiku, Nakajima-kun !" Chinen đưa tay ra cho Yuto và cậu lắc mạnh nó. "Yoroshiku, C-Chinen-san..."

Chú ý cho tất cả các hành khách đi chuyến D-47 đến Paris của hãng Japan Airlines. Xin vui lòng đến cửa số 3 để soát vé và sẵn sàng. Xin cám ơn.

"Eh ? Có phải đó là máy bay của chúng ta ?" Chinen hỏi khi cầm lấy hộ chiếu.

"Yep, đi thôi !" Cậu trai đứng dậy và xách túi hành lý. Cậu lấy hộ chiếu từ túi quần và bắt đầu đi thẳng đến cổng.

Chinen nhìn cậu khi cô ôm lấy mọi thứ. "Chờ đã !" Cô gọi, khiến cậu quay lại và nở nụ cười.

"Daijoubu, tôi sẽ không bao giờ để cậu lại đâu..."

"Daijoubu, I’ll never leave you..."


AN: My second chaptered fanfic. I've been busy these days and I wrote this on my free time. I have written it until chapter 4 and I have decided the ending. I think it will be as long as 'Complicated Love' but I'm not so sure yet. YutoChii is the main pairing again, sorry, but I can't help myself! XD Half of the story takes place in France and I didn't know much about the place (I've just thought that France is really suitable with this story), so please do forgive me for any wrongs! >.< I hope you enjoy this story! Comments are HIGHLY welcomed.

Link fic:
[You must be registered and logged in to see this link.]

Fic eng mới ra đến chap 8. ><. Và e sẽ dịch fic này nhanh thui. Không ngâm +.+
NakajimaYuriS2
NakajimaYuriS2
Bồ của admin

Tổng số bài gửi : 19
Points : 44995

Được cảm ơn : 0
Join date : 24/01/2012
Đến từ : Gà-chan no bashou kara~

Về Đầu Trang Go down

[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 Empty Re: [Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128

Bài gửi by NakajimaYuriS2 2012-04-03, 23:17

@Sm: Chap 1 cũng chưa có gì lắm cho nên uke dịch vẫn là "Cậu-tôi", nghe có chỗ hơi ngang chút nhưng vậy là hợp nhất rùi neh... Tiếng Việt mà neh...


Title: I'll never leave you chp.1
Author: jumpfan128
Pairing: YutoChii, hinted!YamaChii
Genre: romance, comedy.
Rating: PG
Disclaimer: I only own the story and nothing else~
Summary: Yuto and Chinen both encountered each other by fate. Yuto started to have a brotherly love feelings towards her and cared for her as his own family. But is his love really a brotherly love or is it something more? What if Chinen, who has her own boyfriend, started caring for Yuto as well? Will their love continue to escalate? Or will they continue their relationship as fake siblings?
Note: Chinen is a girl here.

****

CHAP 1 - "LIVING TOGETHER"

“Hey, Nakajima-kun, có thực sự ổn khi tôi ở lại đây?” Cô gái thấp hơn hỏi cậu trai, người hiện đang ngồi trên sàn nhà, mở các thứ từ trong chiếc va li màu nâu của mình.

Cậu trai cao nhìn lên cô gái đang đứng bên cạnh với một chút cau mày trên khuôn mặt. “Đã bao nhiêu lần tôi nói với cậu rằng tất cả đều ổn? Thêm nữa, ở khách sạn thực sự rất tốn kém!”

Cô gái bĩu môi và cũng tự mình ngồi xuống. Cô bắt đầu mở túi hành lý của cô ra và lấy đồ của mình.

----------------

3 giờ trước, tại sân bay Chales de Gaulle, Paris, Pháp.

Yuto và Chinen cùng đi bộ cạnh nhau. Trang phục của họ, đặc biệt là chiếc áo khoác cùng màu khiến mọi người xung quanh nghĩ họ là một đôi thật sự. Yuto lấy một vài tờ quảng cáo du lịch, để đề phòng họ cần nó. Chinen im lặng và chỉ đứng nhìn cậu trai lớn hơn.

Sau khi Yuto hoàn thành việc lấy những tờ quảng cáo, cậu quay sang Chinen và hỏi, "Hey, cậu dự định sẽ ở lại đâu ?"

"Tôi không biết.... Trong một khách sạn, chắc vậy,"

Yuto liếc nhìn cố gái, lông mày cậu hơi nhăn lại, sau đó cậu thở dài. "Làm vậy thật phí phạm tiền ! Được rồi ! Cậu sẽ ở cùng tôi trong nhà người chị họ của tôi !"

"EH !? Không thể nào !!! Tôi sẽ gây rắc rối lớn cho cậu và chị của cậu ! Cậu không cần làm nhiều vậy đâu Nakajima-kun ! Tôi có đủ tiền để thuê một phòng trong khách sạn, tôi có thể tìm một khách sạn giá rẻ và ở lại đó..." Chinen khẳng định nhưng Yuto chẳng hề nghe.

"Một cô gái nhỏ bé như cậu ở trong một khách sạn giá rẻ thật sự rất nguy hiểm ! Một ai đó có thể sẽ bắt cóc cậu ! Cậu sẽ ở cùng với tôi và thế là hết !" Yuto nói liên tục và kéo cánh tay Chinen. "Chị họ tôi rất tốt và cậu không cần phải lo lắng bất cứ thứ gì," Cậu thêm vào, nở nụ cười ấm áp với cô.

Chinen dường như gật đầu thất bại và mỉm cười rụt rè. "Có phải chị ấy là người Pháp ?" Cô hỏi.

"Uh, chị có một nửa dòng máu Pháp, vì bác gái đã lấy người Pháp, người hiện giờ là bác trai tôi, và họ ở lại Paris từ đó..." Yuto giải thích và Chinen gật đầu thêm một lần nữa, dấu hiệu cô đã hiểu những gì cậu vừa mới giảng giải.

Sau đó, cả hai bắt một chiếc taxi và đi đến nhà người chị họ của Yuto.


Và đó là lý do Yuto và Chinen ở cùng trong một căn nhà.

------------------------

Chinen thở dài khi cô bắt đầu lấy quần áo từ túi hành lý. Yuto quay sang cô và hỏi "Cậu đang làm gì vậy ?"

"Vì tôi sẽ ở lại đây trong một thời gian, nên tôi định sẽ lấy vài thứ để túi hành lý không quá đầy..." Chinen trả lời ngây ngô.

"Xin lỗi, Chinen-san," Yuto đỏ mặt và tiếp tục, “Mặc dù tôi đã nói nó ổn với cậu khi ở lại đây với tôi, nhưng nó không có nghĩa là chúng ta ở và ngủ cùng phòng với nhau...”

Chinen đỏ bừng mặt và nhận ra điều Yuto vừa nói. Cô bất ngờ đứng dậy và xin lỗi. "Gomen ! Tôi không có ý như vậy ! Gomen ne..."

Yuto cười lớn và lắc đầu. "Không sao... Chờ tôi gọi chị-"

Câu nói bị cắt ngang bởi tiếng mở cửa. Cả Chinen và Yuto quay mặt lại phía tiếng động và đứng đó là chị họ của Yuto, Faure Kaede.

"Ah ! Kaede ! Chị đến thật đúng lúc ! Chị hãy dẫn Chinen-san đến phòng của cô ấy," Yuto nói với Kaede

"Tất nhiên rồi ! Chị đã muốn nói với em ấy phòng của em ấy ở đâu, nhưng em ấy vẫn tiếp tục theo sau em vì vậy chị nghĩ cả hai muốn cùng chung phòng ~" Kaede nói đùa, khiến Yuto liếc cô và Chinen đỏ mặt. "Ehh... Được rồi... Đi thôi Chinen-san ! Chị sẽ đưa em đến phòng của mình !"

Chinen gật đầu, cô mang theo túi hành lý và theo sao Kaede. Yuto nhìn theo khi hai người bước ra khỏi căn phòng. Khi cả hai đã rời xa, cậu trai gãi đầu và thì thầm một mình, "Chinen Yuri... Quá ngây thơ và dễ thương, và cậu nghĩ rằng cậu có thể sống sót khi ở một mình trong khách sạn..."

-------------

Đó là buổi tối khi Chinen và Yuto được gọi bởi Kaede cho bữa ăn. Kaede đã chuẩn bị rất nhiều món ăn Pháp cho vị khách yêu quý của cô, bao gồm cả phần cho cậu trai khó chịu. Chinen nhìn chằm chằm vào những món ăn đặc sắc trước mặt một cách bối rối.

"Yuri-chan, có chuyện gì sao ?" Kaede hỏi, cười với Chinen. Chinen lắc đầu mình và trả lời, "Không sao ạ, chỉ là những món ăn thật đặc biệt..."

Yuto nhìn vào hai cô gái, hàng lông mày cậu nhíu lên. Cậu hỏi Kaede, "Từ lúc nào mà chị đã được phép gọi cô ấy là ‘Yuri-chan’ ?"

"Từ khi chị và em ấy đã trở thành bạn ! Phải không, Yuri-chan ?" Kaede tuyên bố một cách tự hào. Chinen gật đầu đống ý và hướng một nụ cười tới Yuto. "Cậu cũng có thể cho tớ một nickname, Nakajima-kun..."

Yuto khoanh tay lại và biểu hiện như cậu đang suy nghĩ rất kĩ. "Tớ nên gọi cậu là gì nhỉ ... ? Aah ! Chii ! Tớ sẽ gọi cậu là Chii từ bây giờ !" Yuto kêu lên và Chinen cười lớn.

"Vậy, Tớ sẽ gọi cậu là Yutti !"

"YUTTI !?" Yuto nhìn chằm chằm Chinen trong sự khó tin khi Kaede cười sặc sụa. "Yutti ! Một cái tên hay đấy Yuri-chan ! Hahahahahahahahahahaa !!!"

"Hey ! Đừng cười quá lớn như vậy chứ !" Yuto gầm gừ với người chị họ, người đang ôm bụng mình và cười không dừng được.

Chinen nhìn vào cả hai người rồi nói với Yuto cùng một cái bĩu môi, "Tớ không thể gọi cậu là Yutti ?"

"C-Chắc chắn là cậu có thể," Yuto lắp bắp khi cậu nhìn thấy khuôn mặt bĩu môi của Chinen. Cậu có thể cảm thấy tim mình đang chạy thục mạng và mặt cậu nóng bừng. Cậu nhanh chóng chụp lấy ly nước của mình và uống hết nó để khiến người cậu lạnh lại.

Chinen đột nhiên vỗ tay vào nhau và kêu lên cùng với nụ cười bừng sáng "Yay !"

Yuto gần như phụt hết chỗ nước mà cậu vừa uống khi nhìn thấy biểu hiện bất ngờ của Chinen. SO CUTE !

"Jaa, vậy chúng ta ăn thôi, nhỉ ?" Chinen nói khi chắp tay vào nhau "Itadakimasu !"

"Itadakimasu !!!"

Cả ba người cùng thưởng thức món ăn và cuộc nói chuyện chỉ dừng lại khi cuối cùng nó đã là giờ đi ngủ.

-----------

Kaede cốc cốc vào cửa phòng Chinen, kiểm tra về cô ấy. Cô mở cánh cửa một chút và bắt gặp Chinen đã chìm sâu trong giấc ngủ. Cô đóng cửa lại và đi tới phòng khách, nơi Yuto đang ở.

"Bây giờ, em đã có thể nói cho chị biết làm cách nào mà em bắt cóc được em ấy và mang đến đây chưa ?" Kaede hỏi Yuto với giọng trêu chọc. Yuto liếc cô và khiến cô cười khúc khích vì hành động của cậu em họ.

"Em đã gặp cô ấy ở sân bay và bằng cách nào đó cô ấy đã dự định đến Paris với bạn trai của mình, nhưng cậu ta không thể đến, cho nên em đã đề nghị trở thành người đồng hành của cô ấy," Yuto trả lời một cách lười nhác khi chuyển kênh TV.

"Oh đừng vậy chứ Yuto ! Nói hết sự thật cho chị đi ! Em nghĩ rằng chị có thể tin em dễ dàng chọn một cô gái, chào cô ấy và mời cô bé đi du lịch với em ?" Kaede bắt chéo hai tay thành chữ X trước ngực, ngồi bên cạnh Yuto trên chiếc sofa. Yuto quay qua nhìn chằm chằm người chị và thở dài. "Tốt thôi, tất cả những thứ chị vừa nói đều là sự thật." Yuto đáp lại Kaede, khiến hàm dưới cô rụng xuống. "Em nghiêm túc ?" Và Yuto gật đầu.

"Heh... Yuri-chan thật dũng cảm ne... Bằng cách nào đó cô ấy khiến chị lo lắng," Kaede thả cánh tay mình xuống và hơi nhíu mày. "Em biết... Đó là tại sao em mang cô ấy đến đây..." Yuto thêm vào, tắt TV khi chẳng có bất cứ thứ gì đáng xem trên đó.

"Dự án của em thế nào rồi ?" Kaede bất ngờ chuyển chủ đề. Yuto đứng dậy từ chiếc sofa và lắc đầu. "Em mới đến thôi Kaede ! Và giờ chị đang hỏi em về dự án ! Tất nhiên là em chưa làm bất cứ thứ gì hết !"

Kaede cười lớn vì hành động của cậu em họ với câu hỏi phiền phức của cô. Cô thích làm mọi thứ lộn xộn xung quanh Yuto vì cô nghĩ điều đó thật thú vị.

"Em thật dễ thương, Yutti~" Kaede trêu chọc, và cô tự khiến mình phải nhận hai cú cốc đầu đau điếng từ Yuto. "Đừng gọi em như vậy !"

"Mouu... Nhưng chẳng phải em đã cho phép Yuri-chan gọi em vậy sao !" Kaede bĩu môi khi Yuto bước qua cô và tiến về phòng mình.



AN: An update for me! ^0^ There's nothing much in this first chapter.... Sorry if it's too short >.< Please comment and tell me what you think!

Link fic:
[You must be registered and logged in to see this link.]



NakajimaYuriS2
NakajimaYuriS2
Bồ của admin

Tổng số bài gửi : 19
Points : 44995

Được cảm ơn : 0
Join date : 24/01/2012
Đến từ : Gà-chan no bashou kara~

Về Đầu Trang Go down

[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 Empty Re: [Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128

Bài gửi by NakajimaYuriS2 2012-04-06, 12:46

Title: I'll never leave you chp.2
Author: jumpfan128
Pairing: YutoChii, hinted! YamaChii
Genre: romance, comedy.
Rating: PG
Disclaimer: I only own the story and nothing else~
Summary: Yuto and Chinen both encountered each other by fate. Yuto started to have a brotherly love feelings towards her and cared for her as his own family. But is his love really a brotherly love or is it something more? What if Chinen, who has her own boyfriend, started caring for Yuto as well? Will their love continue to escalate? Or will they continue their relationship as fake siblings?
Note: Chinen is a girl here.

Chap 2: “AWKWARD DREAM”

“Thôi nào đừng khóc, em là của anh đúng không?” Cậu trai hỏi khi chạm vào khuôn mặt của cô gái bé nhỏ. Cậu lau đi những giọt nước mắt mềm mại và hôn nhẹ má cô.

“Yu-Yutti…” Cô gái thì thầm trong tiếng khóc và nghiêng đầu tới gần hơn khuôn mặt cậu trai cho đến khi môi họ chạm nhau.

Cậu trai nâng cô lên khi tiến sâu thêm và sâu thêm nữa nụ hôn ngọt ngào. Cậu nhẹ nhàng đặt cô lên giường và cậu nằm cạnh cô , ôm chặt cô vào lòng mình.

Cô gái ôm lại cậu và gọi tên cậu liên tiếp bằng chất giọng mềm mại.

“Yutti… Y-yutti… Yutti…”

“Yutti…..”

“Yutti…..”


“YUTTI!!!!!!!”

Yuto ngay lập tức mở to đôi mắt của cậu và bật dậy ngồi trên chiếc giường. Cậu choáng váng trong 5 giây nhưng nhanh chóng đỏ mặt bừng bừng khi cậu nhớ lại giấc mơ kì lạ mà cậu vừa trải qua. Wooa… Thật là kì quái… Mình và Chii… hôn-

“Hi Yutti…” Một ai đó gọi cậu từ bên cạnh khiến tim Yuto nhảy dựng và cậu nhanh chóng lùi lại đến tận góc giường. Mắt cậu mở rộng khi nhìn thấy Chinen đang đặt cằm của mình lên thành giường, nhìn cậu. “Ohayo~~”

“C-Chinen-san!!!!!” Yuto hét lên theo phản xạ khiến Chii cười khúc khích.

“Yutti thật là dễ thương~ Cậu vẫn ôm một cái gối mặc dù đã bằng này tuổi…”

Yuto hơi khó hiểu về câu nói của Chinen và cậu nhìn xuống để thấy cậu ĐANG ôm một cái gối. Cậu đỏ mặt và nhanh chóng ném nó ra xa. Chinen cười lớn vì khuôn mặt đáng yêu đang đỏ bừng của Yuto, cô hỏi. “Cậu ngủ ngon chứ Yutti? Thực sự là rất vất vả với tớ để gọi được cậu dậy!!”

“Eh?” Yuto nhướn lông mày mình lên.

“Kae-chan đã bảo tớ gọi cậu dậy vì chị ấy cần phải làm bữa sáng.. Gomen vì đã làm phiền giấc ngủ của cậu ne…” Chinen giải thích khiến Yuto chớp mắt 3 lần với hàng lông mi nặng trĩu, ý thức của cậu đang bay lơ lửng ở đâu đó và cậu không thể nghĩ thông vì giấc mơ đáng xấu hổ của mình.

“Jaa, Vậy tớ sẽ đợi cậu ở phòng bếp, okay?” Chinen đứng dậy và tiến về phía cánh cửa, để lại một Yuto vẫn còn đang ngơ ngác trong phòng cậu ta.

-----------------

“Ohayo Yutti!” Kaede kêu lên với một nụ cười rộng khi cậu trai tiến vào căn phòng ăn. Yuto ném cho cô một ánh mắt giết người và ngồi xuống mà không nói bất cứ lời nào. Cậu sau đó nhìn sang Chinen, người đang bố trí các đĩa thức ăn lên trên bàn. Chinen cảm thấy Yuto đang nhìn chằm chằm mình, vì vậy cô nhìn lại cậu. “Có chuyện gì sao Yutti?” Cô hỏi.

Yuto nhanh chóng lắc đầu và nhìn về một hướng khác. Chinen hơi khó hiểu và đột nhiên cô nhớ ra việc lúc sáng. “Ne… Ne Kae-chan… Chị biết không sáng nay em đã thấy Yuto ôm cái gối của cậu ấy rất chặt và tự cười một mình!”

Yuto giả vờ ho sau những gì Chinen bất ngờ nói. Kaede bỗng quay qua và nở nụ cười bí ẩn khiến từng dây thần kinh của cậu run lên vì lạnh. Cậu biết rằng Kaede đang định nói điều gì đó… Tồi tệ.

“Hee… Cậu ta có thể mơ điều gì nhỉ? Đừng nói với chị là! Em đã có một giấc mơ ư----“

“KHÔNG! KHÔNG HỀ!” Yuto ngay lập tức hét ầm lên và đỏ bừng mặt trước khi Kaede có thể hoàn thành câu nói của mình. Cậu đứng bật dậy và cố gắng đóng cái miệng của Kaede.

“Oh yes! Em đang đỏ mặt kìa!!!!!” Kaede cười lớn và chạy trốn khỏi Yuto. Yuto đuổi theo cô, để lại một Chinen không hiểu chuyện gì.

“Giấc mơ ư-? Ư--?” Chinen tự nói với mình. Cô cố thử đoán điều mà Kaede nói nhưng nhanh chóng từ bỏ và nhún vai. Cô tiếp tục sắp xếp mọi thứ trên bàn ăn.

------------

Yuto mặc vào chiếc áo khoác đỏ của mình và nhìn thấy Chinen đang gặp rắc rối với chiếc áo của cô. Cậu tiến đến chỗ Chinen và giúp cô mặc nó.

“Cám ơn Yutti…” Chinen nói, cười vui mừng.

“Cậu đã sang 23 tuổi và cậu không thể tự mặc chiếc áo khoác…” Yuto trả lời và thở dài.

“Cái áo quá to còn tớ thì quá nhỏ, đó là tại sao…” Chinen giải thích với một cái bĩu môi. Yuto đỏ mặt khi nhìn thấy môi Chinen nhô ra, khiến cậu nhớ lại giấc mơ kì lạ. Cậu nhanh chóng nhìn ra chỗ khác và cố gắng quên đi. Cậu nhìn thấy Kaede (cuối cùng) đã bước đến, trên mình là một bộ đồ mầu đen, thêm nữa là đôi tất đen và chiếc túi xách đen trên cánh tay. Cả Yuto và Chinen đều ngạc nhiên khi nhìn những gì mà Kaede mặc.

“Kae-chan, chị đang chuẩn bị đi làm?” Chinen mở lời sau sự xuất hiện của Kaede.

“Yep, chị rất tiếc vì không thể tham gia cùng cả hai, chị có công việc phải làm, thêm nữa chị vô cùng chắc chắn rằng Yuto đang rất hạnh phúc khi biết chị sẽ không làm phiền buổi hẹn hò của cậu ta,” Kaede nói cùng cái nhếch mép với Yuto.

“Well, đúng là em có vui vì em sẽ không cần phải nhìn khuôn mặt xấu xí của chị nhưng làm ơn đừng gọi đây là một buổi hẹn hò! Chinen-san đã có bạn trai! Chị đang thô lỗ với cô ấy!” Yuto đáp lại cô với sự bực mình.

“Thật xin lỗiiiiiii……” Kaede nói khi ngân giọng của mình thật dài. “Chỉ là cả hai trông thực sự rất hợp, nhất là với chiếc áo khoác đôi của cả hai…” Kaede thêm vào, khiến Yuto và Chinen cùng lúc nhìn vào chiếc áo khoác của nhau. Kaede chỉ nhếch mép cười và đi qua hai người họ.

Cô đi trước và vẫy vẫy tay cho Chinen và Yuto. “Jaa, chị sẽ về vào 7 giờ~” Cô nói và đi ra.

------

Chinen và Yuto đi bộ cùng nhau trên con đường phủ đầy tuyết. Đây là mùa đông ở Paris và thành phố được phủ đầy bởi những hạt tuyết trắng tinh. Cả hai đều im lặng, nhìn ngắm thành phố theo sở thích của mình. Chinen lục lọi thứ gì đó trong túi và lấy ra một chiếc SLR camera. Chinen lau ống kính và bắt đầu chỉnh độ sáng và độ tương phản. Yuto nhìn chăm chú vào cô gái hiện đang bận rộn với chiếc camera và cuối cùng cậu cũng tìm ra một đề tài để mở miệng.

“Cậu thích chụp ảnh, Chinen-san?” Yuto hỏi với nụ cười nhẹ.

“Tớ nghĩ cậu đã nói cậu muốn gọi tớ bằng Chii,” Chinen nhắc Yuto về những gì cậu nói tối hôm trước.

“Ah yes, xin lỗi, C-Chii,..." Yuto trả lời với một chút đỏ mặt.

Chinen mỉm cười và trả lời câu hỏi của Yuto trước đó, "Tớ thích chụp ảnh, và bạn trai tớ cũng vậy.... Chúng tớ thường chụp bất cứ thứ gì mà cả hai thấy thú vị."

Yuto gật đầu và môi cậu chuyển thành hình chữ O nhỏ. "Tớ hiểu...."

Chinen gật đầu.

"Hey, vậy cậu có thể chụp ảnh về vài tòa nhà cho tớ không?" Yuto bất ngờ đề nghị.

"Tất nhiên, vậy Yutti thích những tòa nhà châu Âu huh?" Chinen cười khúc khích.

"Không, không phải vậy. Thực ra tớ đến Pari này vì chuyên gia tư vấn trong công ti yêu cầu tớ làm một dự án về kiến trúc châu Âu, nếu tớ thành công và làm ông ta kinh ngạc, tớ có thể sẽ được thăng chức, " Yuto giải thích.

Đôi mắt Chinen ngay lập tức lấp lánh và một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt cô. "Uwa! Sugoii! Vậy thì tớ sẽ giúp cậu!!" Chinen kêu lên vui sướng.

"Arigatou, Chinen-sa- ehm... Chii..." Yuto cúi đầu để Chinen không nhìn thấy khuôn mặt đỏ lên của cậu. Cậu đưa mu bàn tay lên che miệng. Một dấu hiệu mỗi khi cậu cảm thấy xấu hổ và lúng túng.

"Chúng ta có nên bắt đầu ngay bây giờ không?" Chinen hỏi với sự hào hứng. Nhưng Yuto lắc đầu và thay vào đó cậu nói, "Chúng ta hãy đi chơi và đến vài nơi vào hôm nay thôi, vẫn còn nhiều thời gian cho đến khi chúng ta về Nhật, đúng không?"

Chinen nghĩ trong một lúc và rồi cô gật đầu. "Vậy chúng ta nên đi đâu đây?"

"Cậu muốn đi đâu?"

"Ummm... Cafe internet, được chứ?" Chinen trả lời, khiến mắt Yuto giãn ra với sự bất ngờ.

"Hai!?"

----------------

Chinen ngồi xuống và ấn vào máy tính để khởi động. Cô đeo tai nghe được cung cấp lên đầu và chờ đợi máy chạy.

Yuto, trong khi đó, đang ở một bốt bên cạnh, ngơ ngác khi suy nghĩ về câu hỏi tại sao cô lại chọn một quán cafe internet trong tất cả những nơi đẹp đẽ của Pari. Cậu lắc nhẹ đầu và bật máy. Cậu tự hỏi Chinen đang làm gì. Cậu bắt đầu tự chửi rủa mình vì đã không đưa cô tới một quán cafe mở.

Chàng trai mỗi lúc một tò mò hơn, cho đến khi cậu chạm đến giới hạn. Cậu quyết định ra khỏi bốt của mình và cố gắng nghe những gì Chinen nói qua cánh cửa. Yuto không thích lén lút và nghe trộm chuyện của người khác nhưng cậu không còn cách nào nếu nó liên quan đến Chinen. Cậu cảm thấy cô rất thú vị và cậu muốn biết nhiều hơn về cô.

Yuto đặt tai mình áp chặt vào cửa, nhờ vậy cậu có thể nghe rõ ràng hơn. Thật may mắn là không có ai ở xung quanh nên cậu có thể tự do nghe trộm. Có vẻ như Chinen đang sử dụng video-calling với ai đó và cô cười khúc khích. Cậu nghĩ câu chuyện chắc phải rất thú vị mặc dù cậu không biết cô nói gì. Cậu tò mò về người Chinen đang nói chuyện, có phải đó là một người bạn của cô? Hay là gia đình cô? Well, bốn từ sau đó mà Chinen nói đã trả lời tất cả các câu hỏi và khiến Yuto dừng lại việc nghe trộm.

Tớ nhớ cậu, Ryosuke....


AN: Another update! XD How is this chapter? Please comment and tell me what you think! ^^

Link fic:
[You must be registered and logged in to see this link.]


NakajimaYuriS2
NakajimaYuriS2
Bồ của admin

Tổng số bài gửi : 19
Points : 44995

Được cảm ơn : 0
Join date : 24/01/2012
Đến từ : Gà-chan no bashou kara~

Về Đầu Trang Go down

[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 Empty Re: [Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128

Bài gửi by elricchan 2012-04-06, 17:34

í ya...
uke trans nhanh ghê gớm [Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 635277 [Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 635277 [Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 635277

dạo này sm toàn coi VSA nên ko có t/g lên mạng + đi học luôn [Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 155600 [Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 155600 [Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 155600

vs lại..
sao uke dịch hết r sao ko dịch luôn cái sum... sm nhìn thấy tiếng Anh là hết mún đọc r đó nha


thanks vì đã trans nha uke~ cơ mà sm mún coi cái NC í í [Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 42025 [Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 42025

ừm...
những điều mún nói chỉ có zậy thui áh
uke cứ cố gắng phát huy...:D

tối nay về cày Mannequin 5 =]]
elricchan
elricchan
GAO tập sự
GAO tập sự

Tổng số bài gửi : 149
Points : 46639

Được cảm ơn : 1
Join date : 28/08/2011
Đến từ : Gầm giường YutoRi

Về Đầu Trang Go down

[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 Empty Re: [Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128

Bài gửi by NakajimaYuriS2 2012-04-10, 22:31

Title: I'll never leave you chp.3
Author: jumpfan128
Pairing: YutoChii, hinted!YamaChii
Genre: romance, comedy.
Rating: PG
Discalimer: Tôi chỉ sở hữu cốt truyện và không gì khác~
Summary: Yuto và Chinen gặp nhau bởi số phận. Yuto bắt đầu có tình cảm anh em với cô và quan tâm cô như một người thân trong gia đình thật sự. Nhưng liệu tình cảm của anh có thực sự là tình anh em hay hơn thế ? Sẽ ra sao nếu Chinen, cô gái đã có bạn trai, cũng bắt đầu để ý đến Yuto? Tình yêu của họ sẽ tiếp tục phát triển? Hay họ sẽ giữ lấy mối quan hệ anh em không cùng dòng máu này?
Note: Chinen là một cô gái trong đây.

Chap 3: "DEVELOPING FEELINGS"


Yuto và Chinen cùng nhau bước vào ngôi nhà ấm áp và tiện nghi mà cả hai đang cùng ở. Họ cởi bỏ chiếc áo khoác của mình và treo lên móc áo. Chinen tiến về phòng cô trước tiên mà không hề nói một lời. Yuto chỉ nhìn theo bóng lưng cô và cậu khẽ thở dài. Tại sao mình lại cảm thấy đau đớn như thế này?

Tớ nhớ cậu, Ryosuke....

Yuto chợt nhớ lại những gì đã xảy ra hồi chiều. Cậu lắc đầu và bước tới phòng khách, quăng mình xuống chiếc đi văng và nhắm mắt lại. Đôi mắt của Yuto mở ra một lần nữa trong một giây khi cậu nghe tiếng ai đó mở cánh cửa trước. Mặc dù cậu không thực sự nhìn thấy, nhưng cậu biết chắc chắn người đang bước vào ngôi nhà không ai khác chính là Kaede.

Kaede nhìn Yuto nằm trên chiếc ghế với đôi mắt đóng kín. Cô biết rằng Yuto không ngủ mà chỉ nằm đó nên cô gọi cậu em trai, "Oi... Em trông có vẻ mệt mỏi." Yuto hơi càu nhàu trong miệng và xoay mình đi, quay lưng với Kaede. Kaede liếc cậu nhưng tất nhiên Yuto chẳng hề biết điều đó.

"Hôm nay em đã đi đâu?" Keade hỏi một lần nữa khi cô đặt chiếc túi xách của mình xuống và chỉnh lại đồng hồ.

"Cafe Internet, trung tâm mua sắm và đó là tất cả..." Yuto trả lời uể oải.

Kaede đưa tay ôm ngực và nhìn chằm chằm Yuto trong sự khó tin, "Ôi trời, loại đàn ông nào lại đi đưa một cô gái đến quán cafe internet trong buổi hẹn hò!?"

"Là do cô ấy muốn... Và nó KHÔNG PHẢI là một CUỘC HẸN!" Yuto hét lên.

"Tại sao!?" Kaede hỏi và vẫn nhăn mày lại.

"Em không biết..." Yuto nói dối và vùi đầu mình sâu hơn xuống chiếc ghế. "Đừng hỏi nữa, được chứ!?"

Kaede thở dài và rời đi. Đồ em khó tính!

-----------------

Yuto vòng từ phải qua trái, rồi lại trái qua phải thêm một lần nữa. Cậu khoanh tay trước ngực và cau mày lại. Biểu hiện của cậu trông giống như một ai đó đang nghĩ về câu trả lời cho một câu hỏi phức tạp trong bài kiểm tra. Cậu đột nhiên dừng lại và nhìn chằm chằm vào cánh cửa màu trắng phía bên trái mình. Cậu hít một hơi sâu và chuẩn bị gõ cửa khi ai đó bất ngờ mở cánh cửa ra.

"Yutti...?" Cô gái nhỏ hơn ngước nhìn lên để thấy khuôn mặt cậu trai lớn ngay phía trước. Yuto, mặt khác, cúi đầu cậu một chút để nhìn cô gái thấp hơn. Cậu bỗng ngơ ngác và không biết phải nói gì.

Chinen nghiêng đầu và hỏi, "Cậu đang làm gì vậy, Yutti?"

"Eerr... Tớ đang làm gì? Eee..." Yuto lẩm bẩm lúng túng và nhìn xung quanh. "Tớ chỉ đang kiểm tra về cậu một chút, tớ nghĩ..." Đồ ngốc!

Chinen nở nụ cười và im lặng. Yuto cũng không nói gì thêm. Bầu không khí mỗi lúc một ngượng ngùng và Yuto hỏi một điều khiến mặt cậu cháy bừng lên, "Tớ vào được không?"

Chinen gật đầu và để Yuto bước vào trong. Tim cậu đập nhanh theo từng giây và cậu lặng lẽ ngồi xuống tấm sàn gỗ. Chinen đóng lại cánh cửa trắng và ngồi đối diện cậu. Cô ngồi thẳng lưng và đặt bàn tay mình lên đùi theo cách truyền thống. Cô nhìn Yuto, chờ cậu nói điều gì đó.

Yuto lúng túng, ánh mắt cậu chạm vào ánh mắt cô gái đằng trước. Cậu nhanh chóng nhìn đi chỗ khác khi cậu nhận ra Chinen đang nhìn chằm chằm vào cậu. Mình nên nói gì đây? Mình vào tận đây để làm gì!?

"Anoo..." Chinen bất ngờ lên tiếng. Yuto cảm thấy nhẹ nhõm khi cuối cùng Chinen đã mở miệng trước. "Huh??"

"Về việc chụp ảnh mà chúng ta đã nói vào hôm trước. Tại sao chúng ta không bắt đầu vào ngày mai?" Chinen tiếp tục.

"Ahh... Chắc chắn rồi... Vậy hãy làm nó vào ngày mai! Ngày mai!" Yuto kêu lên khiến Chinen cười lớn.

"Tại sao chúng ta không chụp một vài tấm vào lúc này nhỉ? Chỉ là cho vui thôi ~" Chinen nói và lập tức đứng dậy tìm chiếc camera.

"Eh? Ảnh về cái gì?" Yuto hỏi.

"Tớ và cậu, tất nhiên..." Chinen trả lời và mở ống kính camera.

"Ý cậu là tự chụp?" Yuto hỏi và Chinen gật đầu.

Chinen bò về hướng Yuto và đặt chiếc camera trước cả hai. "Sẵn sàng chưa Yutti? 1... 2... 3!"

Ánh đèn flash lóa lên và Chinen nhanh chóng xem kết quả. Bức ảnh rất tuyệt và cả hai trông rất thân thiết, gần như một cặp đôi. Yuto cũng nhìn vào tấm ảnh và nở nụ cười khi nhìn thấy cả hai trông rất đẹp mặc dù họ đang mặc pijama. "Cậu thực sự rất giỏi trong việc chụp ảnh selca, Chii," Yuto khen ngợi.

Chinen cười tự hào và gật đầu. "Bạn trai tớ cũng nói vậy, anh ấy nói tớ thực sự giỏi chụp ảnh selca," cô trả lời.

Yuto cứng người lại khi cậu nghe thấy từ bạn trai. Cậu nhanh chóng nhớ ra vị trí của mình và thay vào đó cảm thấy tội lỗi vì bức ảnh. "Bạn trai cậu sẽ không ghen khi cậu ta nhìn thấy cái này chứ?" Yuto hỏi.

Chinen cười và lắc đầu, "Tớ chắc chắn rằng không đâu, anh ấy không phải người hay ghen... Hơn nữa anh ấy nói anh ấy rất vui khi biết rằng tớ đã gặp cậu vì anh ấy sẽ lo lắng đến chết nếu tớ bị bắt cóc hay gì đó..."

Tớ không ngạc nhiên.... "Ah, cậu đã nói với cậu ta về tớ?" Câu trai lại hỏi.

"Un! Cậu và Kae-chan thực sự rất tốt nên tớ không thể ngừng việc nói về hai người. Bạn trai tớ nói anh ấy rất vui vì tớ có thể kết thêm bạn mới." Chinen trả lời tự hào.

"Bạn trai cậu... Cậu ta thực sự rất tốt ne..." Yuto nói nhỏ gần như là một tiếng thì thầm nhưng Chinen vẫn có thể nghe thấy một cách rõ ràng.

"Uhn, tớ rất muốn giới thiệu cậu với anh ấy khi chúng ta trở lại Nhật, tớ chắc chắn cả hai sẽ trở thành những người bạn tốt..." Chinen nhấn mạnh.

Yuto chỉ mỉm cười, nhưng dường như có chút cay đắng trong khuôn mặt vui mừng của cậu trai. Tại sao mình lại cảm thấy khó chịu? Yuto đứng dậy và viện cớ, nói rằng cậu đã thực sự rất mệt. Chinen gật đầu và nói với cậu chúc ngủ ngon. Cậu tiến về hướng phòng mình với những bước chân nặng nhọc và lập tức quăng mình xuống chiếc giường lớn. Cậu nhắm mắt, nhớ lại khuôn mặt tươi cười của Chinen. Cô ấy thật quá dễ thương khi cười. Nhưng thực sự tim cậu cảm thấy bứt rứt, vì nụ cười đó đơn giản là không phải dành cho cậu.

Cái cảm giác này là sao vậy? Tại sao nó cứ tăng lên trong tim mình?

Yuto cau mày và ngồi dậy. Cậu tập trung suy nghĩ cho đến khi cuối cùng cũng có gì đó lóe lên trong đầu. Ah! Đây có phải là điều mà người ta gọi là tình cảm anh em? Mình đã luôn nghĩ rằng Chii thật hoàn hảo để trở thành một cô em gái... Un, un... Chắc chắn là vậy... Tình cảm anh em...

Yuto nở nụ cười về thành tựu mà cuối cùng cậu cũng hiểu ra, mặc dù cậu vẫn cảm thấy có gì đó không đúng. Cậu đột nhiên nghĩ về bạn trai của Chinen và nghĩ rằng có thể nó ổn khi cậu hành động như một người anh trai với cô ấy. Maa... Nó là tình cảm anh em, vậy sẽ ổn thôi, đúng không? Cậu tự nói với mình khi nằm xuống chiếc giường mềm mại.

----------------------

Cậu bước từng bước tới gần cô gái trong bộ váy dài trắng tinh. Cậu ôm cô từ đằng sau và nhẹ nhàng nhắm mắt lại. Cô gái nắm lấy cánh tay cậu trai đang vòng qua người mình, nở nụ cười yếu ớt.

"Nee... Liệu có ổn không khi em yêu anh?" Cô gái hỏi, sự tội lỗi lấp đầy chất giọng cô.

"Nếu em muốn, anh nghĩ nó sẽ không sao..." Cậu trai trả lời khi hôn nhẹ má cô gái nhỏ.

"Nhưng... Em là "em gái" của anh, đúng không?" Cô gái hỏi, từ từ quay mặt lại đối diện với cậu.

Cậu trai chỉ im lặng nhìn cô và âu yếm hôn đôi môi mỏng manh ngọt ngào phía trước.


--------------------

Tâm trí Yuto đã bay về phương nào khi cậu ngồi lên trên chiếc bàn ăn vào sáng hôm sau. Đôi mắt cậu vẫn còn rũ xuống vì buồn ngủ và mái tóc cậu thì trông như tổ quạ. Ba từ để miêu tả cậu vào lúc này là KINH KHỦNG KHIẾP.

Đừng là cái giấc mơ kì lạ đó nữa... Mình thực sự đã mơ quá nhiều thứ kì lạ từ lúc đến đây...
Cậu trai vùi đầu mình xuống bàn. Chinen nhìn cậu một cách lo lắng và gọi, "Yutti...."

"Ngg?"

"Cậu ổn chứ?"

Yuto nâng đầu mình lên và gật đầu khi nhai thức ăn mặc dù trong miệng cậu lúc đó chẳng có gì. Chinen vẫn còn lo lắng vì vậy cô hỏi lại một lần nữa, "Thật chứ?"

Yuto gật đầu thêm một lần nữa và đứng dậy. "Tớ sẽ đến phòng tắm để rửa mặt. Tớ sẽ trở lại nhanh thôi," Cậu nói và bước đi. Chinen nhìn chằm chằm vào dáng lưng nặng nề và tự hỏi, "Cậu ấy có thực sự ổn không?"

Kaede nghe thấy và cô cau mày. "Tại sao em lại quan tâm nhiều quá đến mái tóc bù xù hôm nay của cậu ta vậy, Yuri-chan?" Cô hỏi, mơ hồ về tại sao Yuri lại quan tâm Yuto đến vậy.

Chinen lắc đầu và dựa cằm cô xuống chiếc bàn. "Em lo lắng nếu cậu ấy ốm hay gì đó..."

Kaede nhìn chằm chằm vào Chinen thật gần và dường như cô định nói gì đó khi Yuto bước vào phòng bếp. Yuto đã rửa mặt và chải lại gọn ghẽ mái tóc của cậu ta. Cậu ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Chinen và mỉm cười với cô. "Xin lỗi vì đã làm cậu lo lắng, nhưng bây giờ tớ đã trở lại với một Yuto đẹp trai thường ngày..." Cậu đùa, khiến Chinen cười lớn và Kaede nhìn cả hai.

"Hai người nên là một cặp đôi, em biết đấy..." Kaede bất ngờ nói, khiến cả Chinen và Yuto quay về phía cô.

"Well, để chị biết, chúng em không phải, vì vậy đừng nói những điều như thế nữa khi cô ấy đã có một ai đó," Yuto trả lời bực dọc. "Dù sao thì, chúng em trông cũng giống anh em hơn là một đôi..."

"Anh em?" Chinen hỏi và nghiêng đầu nhìn Yuto.

"Un," Cậu trai gật đầu. "Well, mặc dù chỉ là tớ nghĩ vậy thôi..."

"Cậu nghĩ rằng tớ phù hợp để trở thành em gái cậu?" Chinen hỏi khi cười toét miệng.

Yuto gật đầu và trả lời, "Well, tớ cuối cùng đã nhận ra tớ có một tình cảm anh em với cậu, vì vậy tớ nghĩ nó thật tuyệt nếu có cậu là em gái tớ."

Chinen cười hạnh phúc khi cô nghe Yuto nói rằng cậu muốn cô trở thành em gái mình. Cô không thể ngăn miệng cô mở rộng vì nó. Kaede nhìn cả hai và không nói bất cứ điều gì cho đến khi, "Em có chắc rằng đó là tình cảm anh em?"

Yuto chuyển sự chú ý sang Kaede và trả lời chắc chắn, "Tất nhiên, còn có thể là gì khác nữa?" Yuto hỏi lại khiến Kaede ngậm miệng và cô tiếp tục chuẩn bị thức ăn. Yuto cảm thấy có thứ gì đó kì cục trong hành động của Kaede nhưng cậu nhanh chóng không quan tâm nữa. Cậu quay sang Chinen và có chút bất ngờ khi cậu nhìn thấy hai má cô ửng hồng.

Có phải cô ấy đang đỏ mặt?

Chinen che miệng cô bằng lòng bàn tay và khẽ thốt lên, "Gomen, em thực sự rất vui khi nghe anh muốn em trở thành một cô em gái..."

Yuto sững sờ và tim cậu bắt đầu chạy đua. Thực sự là Chinen vui mừng đến như vậy khi cả hai trở thành anh em?

Kaede nhìn chằm chằm vào Chinen và rồi mắt cô chuyển hướng. Cô tự cười với mình và nghĩ, "Anh em, eh?"


AN: Another update! ^o^ There's some lovey dovey scene here and there'll be more in the next chapter!!!! So I hope you all will look forward to it!^^ I will also reveal how the characters look like in the next chapter (Chinen, Yuto and Kaede) :D Please comment and tell what you think of this chapter! <3

Link fic:
[You must be registered and logged in to see this link.]
NakajimaYuriS2
NakajimaYuriS2
Bồ của admin

Tổng số bài gửi : 19
Points : 44995

Được cảm ơn : 0
Join date : 24/01/2012
Đến từ : Gà-chan no bashou kara~

Về Đầu Trang Go down

[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 Empty Re: [Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128

Bài gửi by NakajimaYuriS2 2012-04-12, 22:48

Title: I'll never leave you chp.4
Author: jumpfan128
Pairing/s: YutoChii, hinted! YamaChii
Genre: romance, comedy.
Rating: PG
Disclaimer: I only own the story and nothing else~
Summary: Yuto and Chinen both encountered each other by fate. Yuto started to have brotherly love feelings towards her and cared for her as his own family. But is his love really a brotherly love or is it something more? What if Chinen, who has her own boyfriend, started caring for Yuto as well? Will their love continue to escalate? Or will they continue their relationship as fake siblings?
Note: Chinen is a girl here.

Chap 4: FAKE SIBLINGS

Cô gái trẻ 22 tuổi cầm lấy chiếc máy ảnh và bắt đầu chụp rất nhiều tòa nhà khác nhau. Cô nắm bắt từng góc độ của chúng, từ phải, trái, trước và sau. Bất cứ ai cũng có thể nghĩ rằng cô là một thợ ảnh chuyên nghiệp mặc dù đây chỉ là một sở thích đối với cô. Cô quá chăm chú vào việc chụp ảnh đến mức hầu như cô quên mất người đã bảo cô làm việc này đang đi theo sau với một nụ cười hiện hữu trên khuôn mặt.

Yuto và Chinen bước ra ngoài lúc 9 giờ, sau khi họ đã ăn xong bữa sáng. Kaede lại không đi cùng họ vì cô vẫn còn nhiều việc phải làm. Cả hai bước ra ngoài với những chiếc mũ, găng tay và không đề cập đến chiếc áo khoác đã khác so với hôm trước và hai hôm trước đó. Yuto mặc chiếc áo khoác xanh đậm khi Chinen mặc một chiếc khác có màu vàng sáng. Nhưng sự hài hòa giữa màu xanh và vàng khiến cả hai trông vẫn rất đẹp đôi mặc dù họ mặc những màu khác nhau.

Yuto đã đưa Chinen vào thành phố hôm nay để bắt đầu chụp ảnh cho dự án của cậu. Chinen đã thực sự tập trung vào công việc và dường như bước vào thế giới của riêng cô. Yuto chỉ đi theo sau trong khi cô chụp những tấm ảnh. Mặc dù cậu không nói rằng cô chụp tòa nhà nào, nhưng cô đã chụp tất cả những tòa nhà mà Yuto muốn.

Chinen bất ngờ dừng lại trước một tòa nhà lớn, khiến Yuto cũng dừng lại theo. Yuto đưa mắt nhìn cô và nhận ra đôi mắt cô trở nên sáng rỡ khi cô nhìn chằm chàm vào tòa nhà trước mặt. Nó cao khoảng 8 mét và được sơn hoàn toàn bằng một màu trắng tinh khiết. Những bức tường được trạm trổ điêu luyện và cẩn thận, với mái nhà được chống bằng những cột trụ cao ở từng góc cạnh hình chữ nhật.

Chinen chớp mắt trong sự ngạc nhiên và nghĩ rằng nó thực sự rất đẹp. Cô quay sang Yuto, người đang đứng bên cạnh mình, với một nụ cười bừng sáng và kêu lên, "Yutti! Hãy nhờ ai đó chụp ảnh của chúng ta ở đây đi!"

Yuto nghĩ trong một lúc và dường như đồng ý với quyết định của Chinen. Họ đã chụp rất nhiều tòa nhà nhưng không một bức ảnh nào có hai người họ. Yuto gọi một cô gái trẻ ở gần đó và lịch sự thỉnh cầu cô chụp cho cậu và Chinen một bức ảnh ở trước tòa nhà lộng lẫy. Oh, một điều là, Yuto biết cách nói tiếng Pháp vì cậu phải thường đến đây. Mặc dù không được trôi chảy lắm nhưng ít nhất thì cậu cũng có thể nói được những từ và câu đơn giản.

Cô gái được Yuto nhờ chụp ảnh hộ chỉ đạo hai người đứng gần vào nhau hơn vì vị trí 'cách-xa-nhau-nửa-mét' của cả hai trông thực sự rất kì lạ. Họ di chuyển về phía nhau cho đến khi cánh tay cả hai chạm gần. Cô thợ chụp ảnh ra dấu rằng vậy là ổn và bảo họ tạo dáng sao cho đẹp mắt. Cả hai dần nở nụ cười và giơ hai ngón tay thành kí hiệu hòa bình đáng yêu. Cô gái ấn nút và bức ảnh được chụp thực sự rất đẹp. Yuto và Chinen đều thấy rất hài lòng về kết quả và cảm ơn cô. Yuto nhìn thấy sự vui mừng trên khuôn mặt Chinen, khiến cậu chợt nghĩ đến một điều gì đó.

"Ne, Chii, hãy chụp những bức về chúng ta và tòa nhà thay vì chỉ chụp tòa nhà thôi," Yuto đề nghị, "Nó sẽ thú vị hơn đúng không?"

"Eh? Nhưng ai sẽ chụp cho chúng ta? Nó sẽ rất rắc rối nếu chúng ta cứ nhờ người lạ chụp hộ..." Chinen tuyên bố.

"Ah... Đúng rồi neh, vậy hãy quên nó đi..." Yuto nói trong sự thất vọng.

Chinen mỉm cười và bất ngờ vỗ mạnh vào lưng Yuto, "Daijoubu yo~ Chúng ta có thể chụp ảnh cùng nhau vào lần sau khi Kae-chan cũng đi cùng!"

Lần đầu tiên, thực sự là lần đầu tiên, Yuto nhận ra cách Kaede có thể trở nên hữu ích trong những lúc như thế. Mặc dù nó thật là lạ và gần như là không thể đối với cậu khi nghĩ theo cách này, nhưng cậu thực sự muốn Kaede ở đây ngay lập tức. Cậu muốn gọi cô và bảo cô chụp ảnh cho cả hai, nhưng tất nhiên, sau khi cô làm vậy, Yuto sẽ rời đi và bỏ rơi cô trong thành phố như một sự trả thù vì đã luôn luôn trêu chọc cậu. Thật là một ý tưởng tuyệt vời, cậu nghĩ. Những nó thực sự sẽ chẳng bao giờ có thể xảy ra.

Yuto để trí tưởng tượng của mình bay đi và chú ý hơn vào tòa nhà cao được trạm trổ đẹp đẽ bên cạnh. Cậu nhìn qua Chinen hết lần này đến lần khác chỉ để thấy khuôn mặt nghiêm túc đầy dễ thương của cô. Chinen điểu chỉnh chiếc camera, chạy từ bên này sang bên kia, quay nó ở mọi góc độ. Yuto nhìn thấy vài sợi tóc mái dài của cô rơi xuông một bên mắt, nhưng tất nhiên Chinen không nhận ra. Cậu tự động giơ tay mình chạm vào tóc Chinen, nhẹ nhàng vuốt nó ra sau tai cô.

Chinen nhìn Yuto và nở nụ cười ngại ngùng. "Cám ơn... Yu-Ah... O-Onii.... chan..." Cô lắp bắp khiến Yuto mở to mắt mình.

"Onii-chan? Thực sự anh giống onii-chan của em sao?" Cậu trai hỏi vời một nụ cười vui đùa và dừng bước trước mặt cô.

Chinen cũng đứng lại và lí nhí, "Anh đã nói sáng nay rằng anh muốn em trở thành em gái mình vì vậy em nghĩ em có thể gọi anh như thế..." Cô bối rối đan nhưng ngón tay mình vào nhau và cúi đầu xuống để Yuto không nhìn thấy biểu hiện xấu hổ của cô.

"Vậy, bây giờ, anh đã chính thức trở thành anh trai em, đúng không?" Yuto hỏi khiến Chinen ngẩng đầu và nhìn cậu.

"Anh có muốn vậy không?"

Yuto gật đầu và nở nụ cười ấm áp với Chinen. "Từ bây giờ trở đi, chúng ta sẽ là anh em một nhà~"

------------------------------

Yuto nắm lấy cổ tay Chinen và kéo cô vào một cửa hàng đồ chơi gần thành phố. Cậu muốn mua cho cô một thứ gì đó như sự bắt đầu cho mối quan hệ anh em của cả hai. Cậu bảo cô hãy lấy bất cứ thứ gì cô thích ở đó nhưng vì thực sự có rất nhiều đồ chơi, nên cô đã mất khá lâu để chọn lựa.

"Em không biết..." Chinen nói khi nhìn chằm chằm vào những món đồ chơi khác nhau được sắp xếp gọn gàng trên kệ tủ.

"Cái này thì sao?" Yuto đưa ra một chiếc hộp bên trên có ghi 'Gia đình búp bê D.I.Y' và tiếp tục, "Chúng ta có thể ghép nó cùng nhau khi trở về nhà..."

Chinen mỉm cười khi cô thấy món đồ mà Yuto chọn và nhanh chóng đồng ý. Cả hai cùng tiến tới quầy thanh toán và trả tiền mua nó. Sau đó, họ bước vào một quán bánh kem kế bên. Chinen bảo Yuto hãy chọn chiếc bánh mà cậu thích. Ban đầu, Yuto không đồng ý để Chinen tiếp đãi cậu nhưng vì cô vẫn khăng khăng như vậy nên cuối cùng cậu cũng bỏ cuộc.

"Uwaaa.... Chúng ta đã mua rất nhiều thứ hôm nay!" Chinen thốt lên hân hoan khi đón lấy chiếc áo khoác của Yuto từ sau lưng giống như một cô em gái đôi lúc làm cho anh trai của mình.

Yuto gật đầu và một nụ cười hạnh phúc cũng hiện lên trên khuôn mặt cậu trai. Cậu cảm thấy thực sự rất vui mặc dù cậu không biết chính xác tại sao. Có phải đó là vì mối quan hệ anh em không cùng dòng máu vừa mới bắt đầu giữa cậu và Chinen? Well, cậu không thực sự biết chắc chắn về nó.

Yuto ngắm nhìn Chinen, người đang đứng bên cạnh, gấp lại chiếc áo khoác và ôm nó trong tay. Cậu muốn nắm lấy bàn tay đang giữ chặt chiếc áo nhưng cậu đã không có đủ can đảm để thực hiện. Cậu muốn kéo Chinen lại gần và vỗ nhẹ mái tóc cô nhưng đâu đó trong ý thức cậu sợ làm việc đó. Cuối cùng, Yuto chỉ im lặng. Nhưng cậu không thể phủ nhận rằng cậu rất thích sự im lặng xung quanh cả hai. Cậu có cảm giác như cậu không cần phải nói bất cứ điều gì hết. Ở bên cạnh 'cô em gái' như thế này đã là quá đủ đối với cậu.

Chinen, mặt khác, đang cố gắng ghì chặt trái tim đang đập nhanh của cô. Cô sợ rằng Yuto sẽ nghe thấy nó. Mặt cô đỏ bừng lên, khiến cô phải rất khó khăn để giấu đi sự xấu hổ. Cô không biết tại sao cô lại đón lấy chiếc áo khoác của Yuto. Tất cả những gì cô biết là cô làm vậy vì nghĩ rằng một cô em gái sẽ thường làm thế với anh trai của mình. Nhưng Chinen đã thực sự không hiểu vì sao chỉ một cái chạm nhẹ vào chiếc áo của 'anh trai cô' đã làm tim cô đập nhanh một cách khó kiểm soát. Từ lúc nào mà tình cảm anh em của cả hai đã phát triển như thế? Từ lúc nào mà cô đã bắt đầu quan tâm đến anh? Chinen thực sự không thể tìm ra một câu trả lời hợp lý.

Yuto và Chinen cuối cùng cũng đã về tới mặt sân trước nhà của Kaede sau một quãng đường dài đi bộ. Cả hai cùng nhau bước vào căn nhà, và sự thoải mái khiến Yuto vươn vai trong khi hướng mình về phía phòng khách. Cậu nằm xuống chiếc sofa. Chinen theo sau cậu trai và ngồi xuống chiếc ghế nhỏ hơn bên cạnh. Cả hai đều im lặng cho đến khi Chinen nói một điều gì đó.

"Yutti," Chinen gọi, "Anh hiểu thế nào về từ 'tình yêu'?

Yuto hơi bất ngờ vì câu hỏi đột ngột của Chinen và cậu nhanh chóng quay mặt về phía cô. "Sao em hỏi vậy?" Cậu trai trưng ra khuôn mặt khó hiểu.

"Không có gì, em chỉ đang nghĩ... Xin lỗi vì đã làm anh bất ngờ..." Chinen trả lời, một chút bối rối.

"Có lẽ anh không thực sự hiểu về nó...." Giọng Yuto cất lên với một chút suy tư. Chinen nhìn anh và không nói bất cứ điều gì. Cô cố gắng lờ đi nét ửng đỏ trên khuôn mặt. Cô bị làm sao vậy? Có phải cô ốm rồi không?

Yuto xoay người và nhìn chằm chằm vào Chinen. Cậu đột nhiên đứng dậy và ra lệnh cho cô ở yên đó. Cậu bước vào phòng mình khi Chinen không di chuyển, tuân theo mệnh lệnh của anh trai.

Yuto quay trở lại với một cuốn tập lớn, một chiếc bút chì và một cái tẩy. Cậu ngồi khoanh chân trên sàn nhà gần chiếc ghế mà Chinen đang bên trên. Đôi mắt cô gái mở rộng và nhìn chằm chằm vào cậu, suy đoán điều cậu trai đang định làm. Cô vừa định mở miệng hỏi thì cậu đã trả lời trước.

"Để anh vẽ em..."

Chinen sửng sốt khi cô nghe Yuto nói những từ đó. Lông mày cô nâng cao và cô không thể ngăn mình đỏ mặt thêm một lần nữa.

"Eh? Nhưng..."

"Nhưng sao?"

Những lời mà Chinen định nói dường như đang nghẹn lại trong miệng, cô muốn nói chúng ra nhưng cô lại quá nhút nhát để làm việc đó. "E-Em..." Cô đáp lại với âm điệu run rẩy, "Em không đủ đẹp để được vẽ đâu...."

Cô gái đỏ mặt điên cuồng khi nắm chặt lấy chiếc vạt áo trắng của mình. Yuto nhìn chằm chằm cô với sự khó tin. Sao cô có thể nói cô không xinh đẹp trong khi cô dễ thương đến mức này trong mắt Yuto?

"Em muốn được người khác chụp ảnh, đúng không?" Cậu hỏi và cô gật đầu.

"Vậy thì tại sao?" Yuto lại hỏi, lần này âm điệu phát ra cao hơn.

"Chụp ảnh và vẽ tranh là hai việc khác nhau," Chinen cố gắng giải thích, "Anh không cần phải tốn nhiều công sức để chụp một bức ảnh, nhưng nó là ngược lại khi anh vẽ dù chỉ một bức tranh."

"Điều đó có liên quan gì tới việc em giải thích rằng em không đủ đẹp?" Yuto cố gắng hỏi trong chất giọng bình thường nhất nhưng cuối cùng cậu lại kết thúc bằng một âm điệu mỉa mai.

"Nó sẽ rất phí phạm khi vẽ một cô gái bình thường như em," Chinen trả lời rụt rè.

Yuto nhăn mày lại khi nhìn chằm chằm vào người em gái không cùng dòng máu với mình. Yuto luôn luôn nghĩ rằng Chinen là một cô gái dễ thương, đáng yêu, xinh đẹp, dũng cảm và ngây thơ. Cậu chưa bao giờ nghĩ Chinen không đủ đẹp và không đáng để được vẽ. Thay vào đó, vào giây phút đôi mắt cậu bắt gặp khuôn mặt cô, trong cậu dấy lên cảm giác muốn vẽ lại. Cậu muốn vẽ khuôn mặt nhỏ nhắn, dễ thương của cô với nét đáng yêu nơi gò má, đôi mắt đen trong, chiếc mũi thẳng và bờ môi cong quyễn rũ.

Yuto kéo lê người mình trên sàn để tới gần vào Chinen và yên vị khi cô đã ở ngay phía trước. Cậu ngước nhìn cô và đưa hai tay chụp lấy khuôn mặt bé nhỏ. Chinen có thể cảm thấy sự ấp ám từ bàn tay Yuto truyền vào hai má cô. Bàn tay cậu trai to lớn nhưng thật mềm mại và ấm áp, khiến Chinen có cảm giác dễ chịu với mỗi lúc bàn tay này chạm vào.

Người anh trai vào cô em gái nhìn chằm chằm vào nhau trong một lúc lâu. Ánh mắt họ đã bị khóa chặt và dường như là không có bất cứ thứ gì, thậm chí là một mảnh kim loại cũng không thể chia cách chúng.

"Chii..." Yuto mở miệng, "Ia, imouto-chan..."

"Hai?" Chinen nhẹ nhàng đáp lại.

"Onii-chan sẽ rất buồn nếu em nói em không đủ xinh đẹp để được vẽ, bời vì đối với anh em là cô gái xinh xắn nhất trong những cô gái mà anh từng thấy cho đến bây giờ," Yuto nói, không nhận ra những gì cậu mới thốt ra ở cuối câu. Một màu đỏ hồng bừng lên trên khuôn mặt Chinen và tim cô đập thình thịch trong lồng ngực.

Yuto ngậm chặt miệng sau khi nhận ra những gì cậu vừa mới nói. Cậu nhanh chóng quay đi khỏi Chinen. 'Đấy không phải là điều mà mày nên nói với em gái! Đồ ngốc!!!' Cậu nghĩ và nguyền rủa bản thân.

"W-well, dù-dù sao thì, ở yên đó, anh sẽ vẽ em..." Yuto lắp bắp từng từ và Chinen làm theo những gì cậu bảo.

-------------------

Tối hôm đó, tại nhà Kaede, lúc 9.20 p.m

Cô gái với đôi mắt xám và mái tóc nâu đậm bước tới phòng cậu em họ và tiến vào mà không hề gõ cửa. Ở đó cô nhìn thấy cậu em trai đang ngồi trên bàn làm việc của mình. Cô định gọi cậu nhưng trước khi đó thì cô đã bị cậu em quở mắng.

"Chị không thể gõ cửa rồi mới vào sao!?" Em trai cô kêu lên và liếc ánh mắt giận dữ của cậu vào người chị.

"Em không cần phải gắt gỏng thế đâu!" Kaede gắng sức cãi lại và quay mặt bước ra khỏi phòng. Nếu đây không phải là nhà cô, cô chắc chắn sẽ đấm cánh cửa thật mạnh. Cô chuyển hướng đi về phía phòng cô gái nhỏ bên phía tường đối diện, bước gần tới cánh cửa và bắt đầu gõ. Cô mở cửa ra khi một chất giọng nhỏ nhẹ dễ thương bên trong mời cô vào phòng. Cô gái đang mặc một bộ pijama đáng yêu và đầy màu sắc. Kaede tiến gần tới chiếc giường và ngồi cạnh cô bé có mái tóc đen dài.

Kaede nhìn cô gái bên cạnh mình từ đầu đến chân. Cô nghĩ Chinen thực sự rất dễ thương và cô muốn ôm cô bé thật chặt như ôm một con gấu teddy cho đến khi cô bé ngạt thở. Cô nhận ra Chinen đang cầm trên tay một chiếc điện thoại màu đỏ và cô đoán cô bé đang nhắn tin với ai đó. Cô tò mò muốn biết đó là ai vì vậy cô hỏi, "Em đang nhắn tin với ai vậy, Yuri-chan?"

"Un, là bố mẹ em và Ryosuke," Chinen trả lời ngây thơ.

"Ryosuke? Có phải là tên của bạn trai em không?" Kaede hỏi, cô đã nghe về bạn trai của Chinen từ Yuto nhưng cô muốn nghe từ chính Chinen nói.

Chinen gật đầu và mỉm cười. Kaede cũng nở nụ cười lại với cô bé và co chân mình lên giường rồi ôm lấy chúng. Cô lại hỏi tiếp, "Cậu ta có đẹp trai không? Cậu ấy bao nhiêu tuổi? Nói với chị về câu ta đi!"

Chinen cười lớn khi nghe những câu hỏi của Kaede. Cô biết Kaede là cô gái rất tò mò vì thế cô ấy sẽ không từ bỏ cho đến khi cô nhận được câu trả lời.

"Anh ấy *ẸO ỌE* bằng tuổi với Yutti và nếu chị tò mò, thì đây!" Chinen đưa ra một bức ảnh về bạn trai cô cho Kaede, người ngay lập tức la lên khi nhìn thấy nó.

"Ôi trời ơi! Cậu ta đẹp trai quá!"

Chinen mỉm cười tự hào và gật đầu, "Un! Chị biết đấy em đôi lúc cũng tự hỏi tại sao anh ấy lại chọn một cô gái bình thường như em..."

"Eh!? Đừng nói vậy Yuri-chan... Em thật sự rất dễ thương!" Kaede nói, quay mặt cô gần sát với Chinen.

Chinen cúi đầu rụt rè và lắc đầu. "Không, đâu có... Thậm chí Kae-chan cũng xinh đẹp hơn em..."

"Mou... Yuri-chan, em thật sự quá thiếu tự tin!" Kaede phản đối khi cô đan chéo tay nhau và bĩu môi. Chinen hơi bật cười.

"Đó là tại sao, em rất thích hợp với Yuto..." Kaede thì thầm rất nhỏ khi quay đi nhìn về hướng khác. Còn Chinen, cô tiếp tục chăm chú vào chiếc điện thoại của mình, chờ đợi sự trả lời từ bố mẹ và Ryosuke.


AN: FUFUFUFU! What do you think? >w< I hope this chapter is good and promising enough! I'm truly sorry if i can't update it quickly because I'm on my examinations right now so I probably don't have that much time to go on the internet... I hope you all understand ^^" Feel free to leave a comment on this chapter, all comments will be well appreciated and love! <3

@Sm: Nếu nhanh thì mai uke sẽ up chap 5 (Sleep with me) và sau đó uke sẽ tập trung vô cái YabuHikkaNoo =)). Sm chờ nha XDXDXD.

NakajimaYuriS2
NakajimaYuriS2
Bồ của admin

Tổng số bài gửi : 19
Points : 44995

Được cảm ơn : 0
Join date : 24/01/2012
Đến từ : Gà-chan no bashou kara~

Về Đầu Trang Go down

[Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128 Empty Re: [Fic dịch] I'll never leave you - jumpfan128

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết