My heaven-Your heaven-Our heaven


Join the forum, it's quick and easy

My heaven-Your heaven-Our heaven
My heaven-Your heaven-Our heaven
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
GAO’s Rules

Áp dụng từ ngày 3 tháng 4 năm 2010

1. Sau khi đăng ký các ấy nên vào ĐÂY .

2. 3 tháng không vào 4rum<=>bị cảnh cáo. Quá 6 tháng bị DEL nick.

3. CẤM KO ĐC công khai sỉ nhục các anh trên này. Từ nặng nhất đc sử dụng là 3ka, ngốc.Yêu cầu gọi các anh, các bé bằng ngôn từ văn hóa nhất có thế. Bài nào vi phạm del ko nương tay.

 

Latest topics
» GAO làm quen nào, giới thiệu nào anh em GAO
by gift4you 2015-08-12, 18:08

» [Vietsub+Kara] SwH 2009.03.22 Iin ja nai - Hey!Say!7
by anhthu98 2015-07-28, 20:25

» [Vietsub] 2011.08.08 Updates on Summary
by anhthu98 2015-07-28, 20:25

» [Vietsub+Kara] Shounen Club 2011.07.01 Time
by anhthu98 2015-07-28, 20:19

» [Vietsub+Kara] Futarikake no Basho - Hey!Say!JUMP
by anhthu98 2015-07-28, 20:19

» [Vietsub+Kara] Hey!Say! & I wo kure - Hey!Say!7 (CTKT II YOU)
by anhthu98 2015-07-26, 23:36

» [Vietsub] Making of PV Arigatou ~Sekai no Doko ni Itemo~ (1280x720)
by anhthu98 2015-07-26, 23:09

» [Vietsub+Kara] Yan Yan JUMP 2011.05.21 You Gotta More
by anhthu98 2015-07-26, 22:18

» [Vietsub] (SC 110603) Hey! Say! JUMP Talk (OVER)
by anhthu98 2015-07-26, 22:11

Statistics
Diễn Đàn hiện có 606 thành viên
Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: Lunacia

Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 8199 in 400 subjects
Poll

Bạn thích bài hát nào của JUMP nhất?

[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_lcap11%[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_rcap 11% [ 25 ]
[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_lcap7%[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_rcap 7% [ 15 ]
[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_lcap6%[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_rcap 6% [ 14 ]
[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_lcap8%[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_rcap 8% [ 18 ]
[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_lcap9%[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_rcap 9% [ 19 ]
[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_lcap9%[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_rcap 9% [ 19 ]
[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_lcap9%[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_rcap 9% [ 20 ]
[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_lcap4%[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_rcap 4% [ 10 ]
[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_lcap19%[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_rcap 19% [ 43 ]
[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_lcap11%[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_rcap 11% [ 25 ]
[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_lcap7%[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] I_vote_rcap 7% [ 15 ]

Tổng số bầu chọn : 223

Like/Tweet/+1

[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....]

Go down

[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] Empty [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....]

Bài gửi by Khách vi 2010-07-31, 01:40

Tên: Đó không phải là tình yêu - It doesn't mean love.

Tác giả: asko

Thể loại: Tình cảm, lãng mạn, 1 tẹo hài [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 924734 , 1 con muỗi angst [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 298272

Độ dài: one shot là biết rồi.

Nội dung: Nếu trong cái Đó là cách tôi yêu em, mọi sự kiện được diễn ra qua cái nhìn của Keito thì ở đây là qua góc nhìn của Ryu. Hãy khám phá xem em nhỏ nghĩ gì trong đầu nhá [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 669352


p/s: Quà Ko chan tặng Xỉ chan và Cú chan trước ngày lên đường. Cấm đòi fic chị nữa nhá.




....





It doesn’t mean love…







…………….




Ngay từ đầu cảm xúc ấy đã không thể định nghĩa………….




Anh xuề xòa xoa đầu nó. Cào tung mái tóc tơ của nó lên. Mỉm cười. Dịu dàng và ấm áp.


“Xoáy tóc em bự thật nhỉ?”


Rồi anh đi, để lại sau lưng đầy nắng. Nắng mùa thu trong veo. Trong như một nỗi niềm mơ hồ thoáng trỗi dậy nơi tâm hồn của một đứa trẻ.


Đứng đó. Nó tự lùa tay vào mái tóc mình. Đầu ngoẹo sang một bên. Ngơ ngác. Bối rối. Rồi bỗng dưng đỏ mặt.


“Tiêu rồi. Hình như mình bị đau tim thì phải…”


Ôm chặt lấy tim mình, nó ngồi gục xuống đất. Trong một giây tim nó như đã ngừng hoạt động. Rồi bất chợt lại đập điên cuồng. Hơi thở cũng bắt đầu khó khăn hơn. Nó cảm thấy như mình ko thể làm chủ bản thân nữa. Tại sao vậy nhỉ? Nó không hiểu nổi nữa. Nó còn quá ngây ngô…





Không.


Nó hiểu. Hiểu rất rõ.


Nhưng.


Vẫn còn quá sớm để nó thừa nhận.










Anh cao lắm. Đó là điều nó ngưỡng mộ nhất ở anh. Cao và rắn rỏi. Bờ vai anh rộng và ngang. Những cơ bắp chắc nịch, gọn gàng mà ko hề thô kệch. Tất cả thật hoàn hảo với khuôn mặt thanh tú của anh. Đôi mắt một mí sâu thẳm, sóng mũi thẳng, bờ môi hồng phớt nhẹ như cánh hoa mùa xuân. Nó yêu nhất nụ cười của anh. Cái nụ cười ngượng nghịu xen chút gì thật trẻ con khiến anh trở nên đáng yêu bội phần. Ngay cả cái nốt ruồi dưới mắt anh với nó cũng thật đặc biệt và thú vị.


Đơn giản thôi… Những gì thuộc về anh đã hằn sâu trong tâm tưởng của nó.


Nó không biết tại sao. Nó chỉ biết, nó ko thể ngừng nghĩ về anh mỗi ngày…









Yama à! Yama à! Anh đã bao giờ thấy tim mình loạn nhịp chưa?


Rồi.


Vì cái gì hả anh?


Vì tình yêu.


Vậy khi tim em lạc nhịp thì nó có phải là tình yêu ko?


Em chưa biết yêu đâu.


Tại sao?


Vì em là trẻ con. Về nhà ngủ đi.


Này! Này! Đừng có đánh lạc hướng. Em sẽ ghét Yama đấy.


Em chưa biết ghét đâu.


Tại sao?


Vì em là trẻ con. Về nhà ngủ đi. 9h tối rồi.


Này! Này! Mà… Thôi, em về.














“Shin chan. Nói chuyện với anh đi đừng ngủ.”


“Ứ…………..ư…………… hem………….. Ngủ…………. nà………….”


“Đừng mà…. Dậy…………………………………..”


“Ư……….. ừm…………….. dợ?...............”


“Đã bao giờ em thấy tim mình loạn nhịp ko?”


“Có…………… mà…………………. Không………………………………….”


“Rốt cuộc là có hay không?”


“Là………..l…….à……..à………….à……………”


“Hử?”









Zzz…………………….zzzzzzzzzz……………………………


“Đùa anh hả?????”



Bực bội, nó xoay người và vùi mình vào trong chăn. Mùi nắng mới ngấm vào từng thớ vải bông mềm làm nó dễ chịu và khoan khoái. Đôi mắt nó vẫn mở to, thâu lấy toàn bộ bóng tối của căn phòng không đèn.


Keito à Keito. Đã bao giờ tim anh lạc nhịp chưa?........











Trời sáng, nắng lên.

Công ty JE tấp nập người qua lại.



Anh gục bên bờ vai của Yuto. Hai mắt nhắm nghiền khi anh thả mình vào giấc mộng. Hai người họ rất thân thiết nên chẳng có gì lạ khi một người nhút nhát và tự ái hão như anh lại chấp nhận ngả người vào vai người khác – cái việc mà theo logic học của anh là chỉ có con gái mới làm. Thấy nó, Yuto ngoác miệng ra cười. Hắn là cái dạng ruột để ngoài da, cứ phớ la phớ lớ. Nhưng nó cũng thích hắn như thế. Thật tuyệt vời khi có thể sống thật với con người của mình.


Đầu anh hơi trượt xuống người hắn. Vội vàng, hắn đỡ anh lên. Rồi tỉ mẫn, hắn gỡ những lọn tóc rối trên trán anh. Hắn cười thật ân cần. Hắn thậm chí còn cười suốt buổi hôm ấy.


Nhưng nó thì ko thể cười.


Nó bồn chồn. Nó băn khoăn. Nó khó chịu. Có thứ gì ứ đọng trong nó như thúc ép nó phải nổ tung ra. Nhưng thứ ấy là gì? Nó biết được chăng?...











Anh xỏ nhẫn vào ngón áp út của nó. Rồi hồn nhiên, anh khoe chiếc của mình. Đôi mắt anh híp lại khi anh cười.


“Em thích ko. Là một cặp đấy.”


“Vâng…”


Nó ngượng ngùng đáp.


“Hơi lỏng nhỉ?”


“V…vâng…..”


“Anh ko nghĩ tay em nhỏ như vậy.”


“V..v…….âng…”


“Em ko thể nói câu nào khác ngoại trừ Vâng sao?”


“V…v….â……….vâng.”


“Chậc. Không hiểu nổi em.”


“Vâng…….”


Nó lí nhí ở trong cổ họng. Nó thấy ngượng khi đối mặt với anh lúc này.


“Thế thôi. Anh mang trả nhẫn cho Hikka đây. Quà ổng mua cho bạn gái đó.”


“Vâng…”


Nhanh chóng, anh rút chiếc nhẫn ra khỏi tay nó. Rồi, anh bỏ chúng vào một chiếc hộp đỏ và dời đi. Chỉ còn nó ngồi đấy. Nó đưa bàn tay ra phía cửa sổ và săm soi. Những tia nắng nhạt của mùa thu chiếu xuyên qua những kẽ tay nó, làm những ngón tay của nó sáng rực lên và ửng đỏ. Một cảm giác trống trải nơi ngón áp út. Nó thấy thiếu một cái gì đó. Nó rụt tay lại và khép vào lòng. Cố nhớ lại cảm giác khi anh nắm bàn tay nó, nó mỉm cười……….


Gọi một chút phiền muộn vẩn vơ từ đâu đến, ngoài kia mùa thu đang dần kết thúc.










Yama à! Yama à! Anh đã bao giờ thấy tim mình loạn nhịp chưa?


Rồi.


Vì cái gì hả anh?


Vì tình yêu.







Bây giờ tim nó đang loạn nhịp. Cứ mỗi lần gặp anh, nó như muốn nổ tung ra. Nó ko kiểm soát được hành động và lời nói của mình. Anh tặng nó cảm giác hồi hộp, hạnh phúc dồn dập, sự ngượng ngùng lẫn nỗi bất an. Đứng trước mặt anh, nó cứ như một thằng ngốc. Toàn cười ngờ nghệch rồi nói những câu ở đẩu ở đâu. Để rồi khi nghĩ lại, nó chỉ muốn bóp chết cái thằng nó lúc ấy thôi.


Nhưng, rốt cuộc thì vì sao nhỉ? Như Yama nói ư? Tình yêu?.............


Tình yêu?


Nó yêu anh?


Có đơn giản như thế ko?







Nó 14 tuổi. Ko quá lớn, những cũng chẳng còn nhỏ gì nữa. Nó đã hiểu cái gì là định kiến. Và vì có cái định kiến ấy mà cảm xúc trong lòng nó không bao giờ được định nghĩa.

Nó biết cái gọi là tình yêu. Nó cũng đã từng có những chuyện tình kiểu puppy love với mấy cô bạn cùng trường. Nó chẳng bao giờ cho yêu là sai trái. Nhưng, với anh thì lại khác. Nó ko thể yêu anh. Khi mà, cả hai có cùng một giới tính. Chẳng có gì lạ lùng cả. Xã hội chật hẹp này vẫn còn thiếu chỗ cho những mối tình như thế.


Phải rồi. Đừng yêu.


Nếu ko muốn mình khô héo.



….



Đã nhiều lần nó tự hỏi, phải chăng chỉ có nó là bất bình thường ở trong JUMP? Bởi vì nó đã có tình cảm với một người đồng giới. Bởi vì, nó chẳng còn tha thiết với bất cứ cô gái nào. Những lúc nghĩ như vậy, nó bỗng thấy rùng mình. Nó ko muốn trở thành một cá thể cô lập trong thế giới thu nhỏ của nhóm. Cho nên nó sợ. Sợ một ngày mọi người biết đến. Họ sẽ nhìn nó ra sao? Họ kinh tởm hay họ sẽ an ủi nó? Họ có bỏ rơi nó ko? Liệu họ có như phần đông của xã hội này, mang trong lòng sự kì thị ko?


Không biết… Không biết……………. Nó ko có câu trả lời………………………. Nó chỉ mệt mỏi.



Vì thế nên, tốt nhất là tình cảm này hãy chỉ như thế thôi. Đó không phải là một tình yêu đâu.







Màu đỏ của lá phong đã tắt dần.


Đông chợt đến.


Anh úp bộ tóc giả đen dài lên đầu nó rồi đẩy nó ra đứng cạnh Yama và Chinen. Đây là trò chơi trừng phạt của JUMP. Ai bốc phải thăm đen sẽ phải giả làm con gái. Thật xui xẻo là nó và hai người kia lại chính là nạn nhân. Nhìn cả ba lúng túng, tên nào cũng cười ầm lên. Anh cũng cười. Cười một cách vô tư. Vì thế, nó cũng ráng cười cho dù nó thực sự khó chịu.


Chinen thì tỉnh bơ, còn Yama thì ngúng nguẩy. Thấy thế, anh nhéo vào má Yama rồi lại ôm bụng cười ngặt nghẽo. Còn nó, nó nghiêng đầu nhìn anh. Không thoải mái. Thật không thoải mái.


“Yama nhìn giống như búp bê ấy á.”_ Anh nói.


Nhói. Nó nhíu mày. Bỗng dưng nó thấy lòng mình trùng lại. Một cảm giác chẳng rõ ràng.


“Còn em nhìn kì cục lắm đúng ko?”


Nó nắm vạt áo, cố gắng gằn giọng. Anh chựng lại một chút rồi dịu dàng xoa đầu nó. Mắt anh thật hiền.


“Ryu cũng dễ thương nữa.”


“Thật ạ?”


“Uh………..”


Giữ cho mái tóc giả khỏi rơi xuống, nó cúi gằm mặt để che giấu một nụ cười lén lút trên khuôn mặt ửng hồng. Nó thấy sao mà ấm áp…………………..













Mẹ ơi.


Chuyện gì vậy?


Nếu con trai mẹ yêu một người con trai khác thì mẹ tính sao?


Này. Đừng nói con đồng tính đấy nhé.


Không có đâu.


Dĩ nhiên là mẹ không chấp nhận rồi.







Mà….


Khoan đã. Nếu là Keito thì được đấy.


Sao lại thế ạ?


Mẹ muốn có một đứa con đẹp trai và chững trạc như nó.


Mẹ!!!!!!!!!!!!!!!!!


Nhưng mà Ryu…


Dạ.


Mẹ không ghét người đồng tính. Nhưng mẹ không muốn con của mình là một trong số đó.


V…….vâng…………..







Nó đặt mình xuống bên cửa sổ, hai tay giữ chặt tách cacao nóng của mẹ. Mùi cacao thơm nồng và ngọt ngào phần nào xua đi cái lạnh thấu của mùa đông. Nó khẽ nhìn ra cửa sổ. Bầu trời xám xịt được che phủ bởi những tảng mây trắng, thi thoảng lại có những cành cây trơ trụi vắt ngang qua, cắt lên trên đó những đường cong nhọn sắc. Không gian yên tĩnh đến lạ lùng. Chẳng có tiếng người, cũng chẳng có tiếng xe cộ. Họa chăng chỉ có tiếng mẹ thái hành lách cách ở dưới bếp vọng lên. Thật yên bình. Ước gì, sự yên bình này sẽ kéo dài mãi mãi……………………….


Thực sự không được ư mẹ?


Lẽ nào sự yên bình này nhất định phải bị phá vỡ ư?














Lại một ngày khác. Nó đến công ty thật sớm vì không thể ngủ nổi. Dạo gần đây, nó mắc chứng mất ngủ, dù có tìm cách nào cũng chẳng hết. Chỉ toàn những giấc ngủ nông và hời hợt. Thi thoảng lại bị đứt quãng bởi những cái giật mình thảng thốt. Mà khi đã ko ngủ, nó lại nghĩ ngợi lung tung. Càng nghĩ càng rối. Thế cho nên, nó thà làm gì đó khác cho xong.


Đến công ty chính là một giải pháp.


Nhưng…


Nó không muốn tin vào mắt mình nữa. Nó choáng ngợp. Một sự thật không ngờ đang phô bầy trước mặt nó.


Nó nhòm qua khe cửa và quan sát tất cả. Yuto và Chinen đang quấn lấy nhau. Chii oằn người dưới sàn, khi toàn bộ cơ thể của Yuto phủ lên người anh. Không có vẻ gì là miễn cưỡng cả. Anh bấu lấy vai hắn và cười khúc khích. Họ nói với nhau những lời ngọt ngào và mê đắm. Rồi, hắn hôn lên môi anh. Nồng nàn và cuồng nhiệt.


Những tiếng thở gấp gáp. Những tiếng rên rỉ. Mồ hôi và làn da trơn bóng.


Tất cả dội thẳng vào mặt nó.


Vội vàng, nó bịt chặt hai tai và chạy đi.













Chii này.


Hử?


Liệu có tồn tại tình yêu giữa hai người con trai ko?


Hử? Anh nghĩ là có thể có.


Vậy anh và Yuto…………… Đó có phải là………….


Cũng không hẳn.


Anh không thấy kì cục ư?


Không.


Sao lại thế? Mọi người sẽ dèm pha.


Vì tất cả mọi người đều như thế cả.


Tức là sao?


Bạn gái của mọi người trong nhóm cũng chính là thành viên trong JUMP đó.













Nó chống tay vô cằm, rồi ngẩn người ra nhìn Yabu.


“Sao thế? Mặt anh dính lọ à?”


“Không.”


Nó lắc đầu. Nó đâu có nhìn mặt Yabu. Cái nó nhìn là thứ lấp lánh trên tay trái của anh kia. Chiếc nhẫn đó. Nó là một nửa của cặp nhẫn đôi Hikka từng cho nó xem. Vậy ra bạn gái của Hikka đây sao.


Những lời Chii nói là thật ư?












Giờ còn điều gì để nó lo lắng chứ. Tình cảm này, còn ngại gì để không gọi nó là tình yêu. Mọi người có thể nhìn nhận tình cảm của mình, nó cũng thế. Nó sẽ thẳng thắn hơn. Chắc chắn.


Nó yêu anh.


Giờ thì đã quá rõ rồi.


Nhưng còn anh. Anh nghĩ gì về nó nhỉ. Liệu anh có yêu ai chưa? Nó hi vọng người ấy sẽ không phải là Yama, vì nó chẳng bao giờ so sánh được với anh ấy. Có nên ko, nói với anh là nó yêu anh? Nhưng mà nó e ngại nhiều lắm. Mà càng chần chừ, cơ hội càng dễ mất đi. Nó phải làm sao?


Thật bồn chồn. Thật lo lắng. Sự bồn chồn lo lắng ngọt ngào.


Tình yêu này sẽ nở ra hoa màu gì đây?











Đây chỉ là một chuyện thường ngày. Ngồi với anh ở hành lang và nhâm nhi một tách cà phê nóng đựng trong cốc giấy.


Bữa nay trời thật lạnh. Dù ở trong nhà nhưng cảm giác lạnh vẫn chưa bớt đi chút nào. Nhưng dù thế, cái lạnh ấy vẫn thật mỏng manh khi có anh bên cạnh. Hôm nay anh mặc một chiếc áo khoác màu ghi và đội nón len đen, có quả bông xù bự tổ chảng ở trên đỉnh đầu. Chiếc khăn len màu rượu chát có hàng chữ Rolling Stones được anh kéo xuống để tiện cho việc thưởng thức đồ uống hơn. Anh nom thật dễ thương khi vừa thổi cốc cà phê, vừa nhấm nháp từng chút một với một vẻ mặt cực kì mãn nguyện.


“Lạnh quá ta~~~~~”_ Anh rên lên.


“Vâng.”


Nó đáp khi người run lên lập cập. Lẽ ra trên hành lang cũng nên có hệ thống sưởi mới phải. Vì ít nhiều thì nó cũng là chỗ tụ tập của mấy tên rỗi việc trong JUMP.


“Ấy. Rớt kìa.”


“Á!!!!!!!!!!”


Nó chỉ kịp thốt lên một tiếng khi cà phê từ li của nó trào ra ngoài. Đầu óc nó cứ để trên mây nên chả biết nó đã bóp móp cái cốc giấy từ lúc nào.


“Không sao chứ?”_ Anh lo lắng nhìn nó.


“Dạ không.”


“Cầm lấy lau đi nè.”


Đầy tử tế, anh rút khăn tay của mình ra và đưa cho nó. Chiếc khăn màu xanh xám, viền kẻ sọc, thơm mùi xà bông. Anh quả nhiên là một người cẩn thận và cực kì chỉn chu.


“Dạ thôi. Bẩn khăn anh mất.”


“Dào. Khăn ko để lau thì làm gì.”


Dứt lời, anh cầm lấy tay nó và giúp nó lau. Bàn tay anh thật to và ấm áp. Nó giống như có điện giật khiến nó mụ cả người. Anh giúp nó lau cả áo nữa. Cơ thể anh áp sát vào nó hơn bao giờ hết. Khuôn mặt nhìn xuống của anh thật đẹp với hàng lông mi đen dày, sóng mũi thẳng tắp.


Nó cứng cả người. Cổ họng nó khô khốc ko nói nổi một từ. Mọi thứ của nó, từ bộ não đến các chi như đã dừng hoạt động cả. Chỉ trừ có trái tim. Nó đang nhảy múa điên cuồng………….










Nó đã nghĩ kĩ rồi. Nó ko thể trì hoãn thêm chút nào nữa. Bữa rồi, nó thấy Yama ôm anh. Hai người họ quấn quýt lắm. Nó ko chịu nổi nữa. Nó phải nhanh lên, nếu nó ko muốn mất anh vào tay người ấy. Kể cả nó có bị từ chối đi chăng nữa, ít nhất điều ấy cũng làm anh dừng lại cái hành động khiến nó đau lòng kia.


Nó lập ra một kế hoạch chi tiết. Gần đến ngày giáng sinh nên cơ hội của nó càng nhiều hơn. Nó mơ mộng đến đêm giáng sinh lãng mạn, khi anh và nó có thể đi riêng với nhau. Đêm giáng sinh với bánh kem và nến. Rồi nó sẽ tỏ tình với anh trong điệp khúc dịu dàng của bài thánh ca Silient night.


Thật đáng để mong chờ.






Nhưng…


Cái ngày đáng mong chờ ấy lại ko diễn ra như nó tưởng. Công việc đến dồn dập, cả đám phải chạy sô như điên. Đến tận cuối ngày, cả lũ mới rảnh ra một chút. Đã muộn, nên JUMP chỉ kéo nhau ra quảng trường ngắm cây thông noel.


Quảng trường Tokyo rộng lớn thật huyền ảo với muôn ngàn ánh đèn neon rực rỡ. Người ta mắc những bông tuyết giả trên những cành cây trụi lá và dựng tượng ông già noel với đàn tuần lộc, kéo theo một xe đầy nhóc quà xanh đỏ ở ngay chỗ bùng binh. Không khí thật nhộn nhịp trong giai điệu tươi sáng của ca khúc Jingle Bell.


Nó đứng chết lặng ra phía sau cây thông. Nó vừa nhìn thấy một điều ko hay ho gì cho lắm.

Yama dúi món quà to bự vào tay Takaki và nói.


“Em thích anh. Chúng ta hãy quen nhau đi.”


“Nhưng anh không thích em…...”


Rồi Takaki bỏ đi. Thật lạnh lùng và tàn nhẫn. Chỉ còn Yama ở lại, đôi mắt không ngừng dõi theo người mà mình yêu. Có chút gì phiền muộn và băn khoăn chan chứa trong đó.


Hôm nay Yama đã biết cái gọi là thất tình.


Hôm nay nó đã biết cái nỗi sợ về một tình yêu không được đáp trả.






“Ê! Ryu!!!!!!!”_ Anh gọi nó lại.


Giật mình, nó dời khỏi chỗ nấp và tiến lại gần anh. Nó bắt đầu lo ngại. Nó định sẽ tỏ tình với anh hôm nay. Nhưng, sau khi chứng kiến tất cả những điều vừa rồi, nó thấy sợ sẽ trở thành một Yama thứ hai. Như thế thì tàn nhẫn quá. Nó chẳng biết mình có thể chịu nổi không.


“Nhìn em mệt mỏi vậy.”


“Chắc tại ngủ không đủ đó.”


Nó bịa đại một lý do. Rốt cuộc nó có nên nói ko nhỉ? Cơ hội này ko phải lúc nào cũng có đâu. Nếu nó ko nắm bắt thì sẽ vuột mất ngay. Lúc ấy có hối hận cũng ko kịp. Nhưng mà… Lỡ đâu, bị từ chối thật thì sao? Nó sẽ khóc mất.

Nhưng mà yên tâm đi. Yama và Keito ko có gì với nhau đâu. Yama thích Takaki kia mà. Như vậy có nghĩa là nó có khả năng trở thành bạn trai của anh lắm chứ. Thôi thì, cứ đánh liều đi.

Được rồi, quyết định vậy. Nó sẽ nói.


“Keito à. Em…..”


“À QUÊN!!!”_ Anh đột ngột cắt ngang lời của nó.


Anh rút từ trong túi và thả vào tay nó một thứ gì đó. Một thứ tròn tròn, lấp lánh có màu bạc bắt mắt. Một quả châu.


“Đừng nói với ai nhé. Anh lấy trộm đấy.”_ Anh chỉ lên cái cây và nói.


Ngỡ ngàng, nó nhìn quả châu lóng lánh lăn giữa lòng bàn tay mình. Cảm xúc như vỡ òa ra. Nó thấy mắt mình hơi ươn ướt.


“À. Mà em định nói gì với anh hả?”


“Dạ!!”_ Nó giật thót mình_ “Ờ…….. thì………….”


“Thì sao????”


“Ờ……………..”_ Nó ngẫm nghĩ_ “Giáng sinh năm nay bận thiệt ha.”


Một nụ cười khẽ thoáng qua trên môi nó.


Bây giờ vậy là đủ rồi. Còn quá sớm để nói với anh. Tình cảm này cứ như thế đã……………………











Nó không nói ko có nghĩa là nó bỏ cuộc. Nó chỉ đang cố chọn một thời điểm phù hợp hơn, khi mà nó có đủ tự tin và vững vàng tâm lý đối diện với anh. Nó muốn đảm bảo cái khả năng được chấp nhận. Nghĩa là nó ko muốn bị từ chối. Nó nhất định phải trở thành nửa kia của anh.


Cơ hội một lần nữa lại đến. Ngày Valentine, nó đã mang chocolate tặng anh. Để che mắt, nó tặng cho tất cả mọi người. Song, chỉ có hộp của anh là đặc biệt nhất. Bởi đó là chocolate nó tự làm. Những cục kẹo méo mó chẳng ra hình thù gì, vị thì đắng ngắt. Chẳng bắt mắt nhưng lại đầy ẩn ý. Nó chắc chắn một điều rằng chỉ cần nhìn sơ qua anh cũng hiểu thành ý của nó.


Thời gian tiếp theo, nó chỉ chờ đợi sự hồi đáp…


Mọi người trong nhóm đã công khai quan hệ của mình. Chẳng ai còn giấu giếm “bạn gái” của mình như trước kia. Yama giờ cũng đã thành đôi với Takaki rồi. Chẳng còn ai đe dọa anh với nó cả. Hơn thế, trong mắt mọi người nó với anh cứ như hai mảnh ghép hoàn hảo với nhau. Mọi người luôn cho rằng anh với nó đã là đôi rồi. Thậm chí họ còn đùa nó là vợ của anh.


Nó mãn nguyện lắm.





Valentine trắng.


Trên đường đi về anh vội dúi vào tay nó một ít bánh quy bọc trong túi bóng kính và thắt nơ rất xinh. Anh bảo, đó là quà đáp lễ. Rồi… Anh đỏ mặt và chạy đi.


Nó ngơ ngác gọi anh nhưng anh ko quay lại. Anh thật hay ngượng ngùng. Dễ thương quá đi. Cầm túi bánh trên tay, nó bất giác mỉm cười.


Trong nó có cái gì gọi là hạnh phúc…













Nhưng, mọi thứ chẳng bao giờ đi mãi trên một đường thẳng cả.



Ngày hôm đó, nó òa khóc. Nước mắt nó rơi như mưa, thánh thót trên những ngón tay lạnh ngắt, ửng đỏ. Mọi thứ đã chấm dứt rồi. Anh không chọn nó.


Hôm ấy, rất vô tình, nó thấy Chinen hôn anh. Anh nằm trên ghế, còn Chii choàng tay qua người anh. Họ đắm chìm trong nụ hôn đến mức ko chú ý đến sự hiện diện của nó. Quá choáng váng, nó lặng lẽ bỏ đi luôn.


Nó chưa bao giờ thực sự để ý đến Chii cả. Bởi lẽ, nó chỉ toàn lo anh sẽ bị Yama cướp thôi. Nó cứ nghĩ, ko còn Yama nữa thì sẽ chẳng ai cản trở nó đến với anh. Vậy mà, trong lúc nó quá thỏa mãn, Chii chợt đến và cướp anh đi.


Nó đã quá chậm chạp ư? Hay nó quá đắc ý?


Chẳng biết. Cũng chẳng quan tâm nữa. Ai có thể thay đổi cái sự thật là anh đã thuộc về Chii?



Ngoài hiên, hoa Sakura rơi rơi, lất phất bay trong gió như những mảnh vụn của một trái tim tan nát.


Mùa xuân cũng dần đến hồi kết thúc.











Từ bỏ anh đi. Đó là điều nó tự nhủ với lòng mình. Không có được anh thì hà cớ gì cứ phải mang mãi tình cảm này trong lòng? Quên đi. Quên để mình nhẹ nhàng hơn. Quên để anh được thoải mái. Có ích gì khi cứ níu kéo nhau.


Và nó cố quên.


Nó vứt tình yêu của mình vào một xó xỉnh nhỏ bé của tâm hồn. Đổi lại, nó lấy nụ cười để che đi. Nó ko yêu anh nữa, nó sẽ chẳng phải ngại ngùng gì anh. Giờ thì, nó sẽ làm tròn vai một đứa em út dễ thương. Lúc nào cũng bướng bỉnh, hay gây chuyện để anh phải giải quyết. Lúc nào cũng nũng nịu, chạy òa đến lòng anh nài nỉ. Lúc nào cũng dứt dứt áo anh, mắt rưng rưng rồi liếm môi chờ đợi. Thật nhanh chóng, nó trở lại làm mình như trước kia.


Nhưng, tất cả chỉ là một sự huyễn hoặc.


Hùa với mọi người để chọc anh là bồ nó. Hay chỉ trỏ cái xoáy tóc bự tổ chảng trên đỉnh đầu anh. Nó làm như thế tất cả chỉ để tìm lại cảm giác thoải mái. Dù vậy, liệu mọi thứ có dễ dàng đến thế ko? Ước gì cái cảm xúc này cũng biết mất nhanh chóng như khi ta ấn nút delete trên bàn phím. Chẳng còn để lại dấu vết gì cả.












Thoáng giật mình. Nó nhận ra mình đang đứng giữa con phố không người. Bóng tối đã ngập tràn. Chỉ còn lại những ánh sáng chập chờn tỏa ra những ngọn đèn đường vàng khè cũ kĩ. Tại sao nó lại ở đây nhỉ? À, phải rồi. Nó đang trên đường từ nhà bác về. Bữa nay sinh nhật em họ nó nên nó ăn cơm tối ở đó. Suốt buổi, đầu óc nó cứ lãng đãng, chẳng để tâm vào cái gì. Ngay cả khi đi về, nó cũng để hồn treo ngược cành cây. Nếu ko sớm tỉnh ra thì bây giờ có khi nó đã đi lạc đường mất tiêu rồi.


Thở dài, nó kéo cái quai túi cao lên rồi tiếp tục đi. Đường về dài đằng đẵng làm nó chán nản.


Nó đã suy nghĩ suốt. Quên được anh thì rất tốt. Nhưng đó không phải là chuyện nhất thời mà làm được. Nhất là khi nó luôn gặp anh hàng ngày và luôn trò chuyện với anh. Thôi cứ từ từ. Hãy để thời gian xóa nhòa tất cả. Dù ko chắc được là bao lâu. Có thể là vài tháng. Cũng có thể là vài năm. Nhưng rồi, nó sẽ biến mất cả thôi.


Buồn gì chứ. Thất tình thôi mà. Có người được yêu thì sẽ có người phải thất tình. Đó là chuyện dễ hiểu thôi. Trong đời người rồi cũng sẽ có vài lần như vậy. Không thể đau khổ mãi về nó được.


Nó tự trấn an mình như vậy rồi đi tiếp. Bóng tối ngày một dày đặc hơn bởi những ngọn đèn ngày một ít dần. Nó thấy rờn rợn. Nó chẳng sợ ma, cũng chẳng sợ tối. Nhưng, nó lại sợ phải đơn độc. Có muốn có một ai ở bên trong lúc này.


Và, nguyện ước của nó đã thành sự thật. Ngẫu nhiên, nó gặp anh ở bến xe. Anh cũng đang định về nhà nên cả hai bắt chung một tuyến xe luôn.


Suốt quãng đường, anh chẳng nói câu nào cả. Thi thoảng, anh chỉ liếc vội nó rồi lại quay đi luôn. Dường như, anh tránh nhìn vào mắt nó. Thái độ của anh làm nó bất an. Cuối cùng thì anh đã nhận ra tình cảm của nó ư? Anh biết là nó yêu anh rồi ư? Nhưng vì anh ko đáp lại được nên chỉ còn có thể lẩn tránh. Đáng thương. Nó đáng thương quá. Tội nghiệp cho nó. Muốn chạy trốn cũng ko xong. Thà anh cứ nói thẳng anh ko yêu nó cho rồi. Cứ dùng dằng thế này chỉ làm nó đau thêm.


Xe bus dừng lại ở một bến, anh vội vàng xuống luôn cho dù nó cách xa nhà anh lắm. Nó cố gọi và bảo anh nhưng anh ko nghe. Cửa khép lại và chiếc xe lại phóng vụt đi. Nó vẫn áp mặt vào cửa kính và nhìn theo. Rốt cuộc thì bây giờ ở cạnh cũng ko được ư? Anh chán ghét nó đến thế ư?


….


Chii này.


Hử?


Liệu có tồn tại tình yêu giữa hai người con trai ko?



Giờ thì nó đã tìm ra câu trả lời cho riêng mình rồi. Thứ tình yêu ấy vốn dĩ chẳng hề có thực. Mà dù có cũng chỉ toàn là đau khổ, cho nên tốt là hãy phủ nhận nó đi. Cứ giữ nó ở mức độ an toàn sẽ là lựa chọn tốt nhất.





Nó cũng xuống xe khi đến bến tiếp theo. Có vài điều nó thực sự muốn nói với anh lúc này. Nếu anh đã biết tình cảm của nó thì nó sẽ chẳng ngại gì nói rõ cho anh hiểu. Nói là nó yêu anh, dù chắc chắn nó sẽ nhận lại một lời từ chối. Nhưng ko sao. Chí ít điều này khiến nó nhẹ nhàng hơn. Nó sẽ ko phải canh cánh mang trong lòng một tình cảm sai trái nữa. Rồi, nó sẽ chúc mừng anh và Chii. Nó sẽ nở nụ cười tươi nhất để khiến anh yên lòng.


Phải rồi, nó sẽ làm như thế.





Chừng 20 phút sau anh cũng mò được đến nơi. Nhìn thấy nó, anh rất ngạc nhiên. Có vẻ như anh hoàn toàn ko mong đợi sẽ gặp nó lúc này.


“Mình cùng về nhá!”_ Nó cố gợi ý.


Hơi miễn cưỡng, anh gật đầu. Nó biết mà. Anh quá tử tế. Anh sẽ chẳng bao giờ từ chối đâu. Dù anh có chán ngấy nó như thế nào đi nữa. Thậm chí, anh chẳng buồn đi ngang với nó mà tụt lại hẳn đằng sau. Nó ko nói thì anh cứ giữ mãi khoảng cách ấy. Anh cũng chẳng nói gì. Một khoảng lặng đến nghẹt thở bao trùm lấy hai con người.


Về phần nó, mấy lần nó định nói với anh nhưng lại thôi. Nó cần thêm một chút can đảm nữa. Can đảm để ko bật khóc trước một sự thật chẳng mấy tốt lành. Người ta nói nam tử hán trong đời chỉ được khóc ko quá 3 lần. Nó chẳng muốn dành đến 2 lần để khóc vì anh.


Hình như giữ im lặng mãi ko phải là cách, anh đành đánh tiếng trước.


“Này Ryu…”


“Hơ…. Dạ!!!”


Nó hơi giật mình. Nhưng ngay sau đó, một cảm giác căng thẳng bao trùm lấy nó. Điều anh định nói là gì đây? Một lời xã giao đầy nhạt nhẽo? Một câu an ủi đầy cảm thông? Hay một câu từ chối đập tan mọi hi vọng của nó từ trong trứng nước?


Đừng anh…………. Nó sợ. Nó vốn dĩ mỏng manh. Nó e mình sẽ tan nát. Hãy tiếp tục giả vờ như ko biết gì đi. Xin anh… Hãy để nó được mở lời trước. Vì khi đó nó sẽ có nhiều tự tin hơn và ít nhất kiêu hãnh hơn.


“Anh………”


Nhưng mà muộn quá rồi. Dù tâm tưởng nó gào thét như thế nhưng cũng chẳng thay đổi được gì. Quyền quyết định thuộc về anh cơ mà. Nhìn theo cử động của môi anh, nó nhíu mày lại. Nụ cười trên khuôn mặt nó bỗng dưng trống rỗng lạ thường.


Giống như một sự buông xuôi.


Giống như một sự chấp nhận.


Mà nó còn sự lựa chọn nào khác ư? Mỉa mai thật.


“Ryu à….”


“Hơ……. Dạ!!!”


“Anh thích em.”








Chiếc cặp tay nó rơi bịch xuống. Cái gì thế này??? Nó nghe nhầm ư? Anh vừa tỏ tình với nó à? Hay là nó hiểu nhầm ý anh? Chắc chắn câu tiếp theo anh sẽ nói là anh thích nó nhưng mà anh yêu Chii hơn thôi.


“Hơ… Gì cơ ạ?”_ Nó bối rối, khuôn mặt đỏ bừng lên_ “Ý anh… là gì ạ?”


Anh cũng bối rối chẳng kém phần. Hai tay anh xoắn vào nhau như căng thẳng ghê gớm lắm.


“Thực ra. Anh… Anh yêu em.”


Anh yêu em ư? Điều ấy có nghĩa là……….. Sao đầu óc nó bỗng dưng quay cuồng vậy nhỉ. Tim nó cũng đập nhanh quá. Nó nghẹt thở.


Nó ko thể tin được. Nó đang mơ chăng? Nhưng mà anh lại rất thật thế này. Nó có quyền tin chứ nhỉ? Nó tưởng như mình sẽ một lần nữa khóc ngất đi trong sự yếu đuối tột cùng, vậy mà anh lại nói là anh yêu nó ư? Vậy còn Chii? Anh ko yêu Chii ư? Hay là anh yêu Chii, anh chỉ định đùa giỡn với nó thôi? Làm sao đây. Nó lung quá. Nó chẳng dám chắc chắn điều gì.


Nó nhìn về phía anh. Đôi mắt nó đã nóng rần và hoen ướt. Nó cố nuốt bọt để họng đỡ khô đi. Nó phải đáp lại anh thôi. Sao có thể giữ im lặng mãi được. Cố gắng ngẩng cao đầu để cho những giọt nước mắt không trào ra, nó nghẹn giọng.


“Em…….”


Nó chợt thấy anh mím môi. Lông mày anh nhíu lại. Thậm chí vai anh cũng run lên. Anh đang lo lắng ư?


“Thực ra em…….”


Anh có vẻ càng cà cuống hơn. Mặt anh đỏ như trái cà. Chân tay cứ khua khoắng loạn xạ cả. Thái độ này chẳng có chút giả tạo nào cả. Vậy là sao nhỉ? Không lẽ anh thật lòng ư?


Suy luận vậy có đúng ko?


Có chắc chắn ko?


Mà ai quan tâm chứ.


Nãy giờ nó nghĩ cái quái gì vậy chứ? Chẳng phải nó muốn nói với anh là nó yêu anh sao. Cơ hội đang ở trước mặt đó. Nói đi chứ.


Đột nhiên nó thấy mình minh mẫn hẳn ra. Đôi mắt nhòe nước của nó bỗng sáng bừng lên. Và hơn bao giờ hết, nó có thể thấy rõ từng đường nét trên khuôn mặt anh. Đôi mắt nhỏ và dài sắc lẻm đang nheo lại, hàng lông mày nhăn tít, đôi môi hồng hé mở phập phồng chờ đợi.











“Em cũng thích anh.”


“YATTA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”


Có tiếng ai reo giữa đêm mùa xuân.


Hoa Sakura vẫn rơi rơi.


Ngày hôm nay mùa xuân vừa bỏ đi. Nhưng….


Hoa tình yêu đã nở rộ.







Liệu có tồn tại tình yêu giữa hai người con trai ko?


Hay đơn giản hơn.


Liệu có tình yêu giữa anh và nó ko?


Câu trả lời của riêng nó là KHÔNG. Đừng ngạc nhiên. Bởi trên đời có những tình cảm còn lớn hơn cả tình yêu. Và cái nó dành cho anh chính là thứ lớn hơn cả thế…..


Đó không phải là một tình yêu đâu……………..



It doesn’t mean love_end.



...........


Chưa check chính tả và các lỗi khác. Viết trong trạng thái buồn ngủ và không làm chủ được hành động. Ngày mai sẽ sửa lại.


zzzzzzzzz...........zzzzzzzzzzzzzz

[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 33


Được sửa bởi asko ngày 2010-08-08, 15:35; sửa lần 2.
Anonymous
Khách vi
Khách viếng thăm


Về Đầu Trang Go down

[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] Empty Re: [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....]

Bài gửi by Khách vi 2010-08-01, 13:41

Em vào còm cho chị " ra đi trong mãn nguyện " đây ;)) .

Herr... Không thể tin được là một Ryu " hồn nhiên vô tư " thế mà lại có những suy nghĩ rất angst thế này nhỉ ? Cái này mà viết song song với How To Win Your Love thì sao ta ? [ Nếu vậy thì em nghĩ chị lấy 1 chap trong đó là được , không cần viết hết đâu nhỉ . Ưhmmm ... ]

Em chờ chị 1 tháng í nhé [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 218303 . Cố lên đấy [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 366805 . Nhớ giữ sức khỏe [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 889131 [ Về mà " thoái thác " bị bệnh rồi om fic là em " kì thị " chị ấy đấy [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 540289 ]

P/S : Com ngắn =)) .
Anonymous
Khách vi
Khách viếng thăm


Về Đầu Trang Go down

[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] Empty Re: [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....]

Bài gửi by Khách vi 2010-08-01, 13:50

Suy nghĩ kiểu này angst gì. Chỉ tự kỉ thôi em ạ [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 442960

Ko phải tự dưng mà em nó ê mồ như thế trong cái Hạnh Phúc đâu. =)). Cái gì cũng có mâm mống từ trước cả.

Xét cho cùng người ngây thơ phải là Keito. Chả lo cái giề hết [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 669352


Mà vụ viết song song thì để chị tính. Chị có hứng với 1 đoạn nhỏ nhỏ ở trong fic kia. Rảnh thì chị viết. =))


Chẹp, có 1 đứa vào nhận quà rồi. Đứa còn lại thì ko thấy đâu. Làm sao mềnh có thể ra đi thanh thản đc chớ. [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 40862
Anonymous
Khách vi
Khách viếng thăm


Về Đầu Trang Go down

[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] Empty Re: [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....]

Bài gửi by Khách vi 2010-08-01, 23:06

ôi~~~~ bh mới com đây=))
cái này hay thế hả chị=))
thật ra thì
nó có vẻ đúg là angst nhẹ thôi
cơ mà
đọc đến đoạn
ryu phát hiệt ra, bạn gái của jump là jump, em k nhịn được cười ấy chị ạ=))
sao mà *đần* thế
Anonymous
Khách vi
Khách viếng thăm


Về Đầu Trang Go down

[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] Empty Re: [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....]

Bài gửi by Khách vi 2010-08-01, 23:14

Chị thấy nó thông minh đấy chứ. Hình tượng chị xây dựng cho thằng bé vốn là khôn ngoan mà [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 211475

Mà buồn cười thì cũng phải thôi, nó vốn có 1 tẹo hài [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 442960


Ye~ Spam xong chị cũng chính thức về thời tiền sử đây. Mai chị lên đường rồi [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 520899


Cú ơi là Cú, sao bây giờ vẫn chưa thấy đâu hơ? Pp đau lòng quá [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 40862
Anonymous
Khách vi
Khách viếng thăm


Về Đầu Trang Go down

[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] Empty Re: [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....]

Bài gửi by kuteHana 2010-08-02, 08:03

pp iu quý, đừng khóc mà [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 62442
con là con đọc xong trước cả lúc nhận đc off mess cơ, bóc tem đc cơ ấy
nhưng mà phải chia sẻ cái máy với cả nhà nên mãi ko com cho pp đc [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 951634
thế là pp đi rồi hả ? Ko chào nhau đc rồi, buồn quá [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 17467
con kết cái one-shot này quá, Ryu chẳng qua cũng cùng 1 bệnh với ng yêu nó [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 490509
tình yêu của đôi trẻ thật là...

Dòng cuối cho pp này: pp có vì con mà ra đi ko đc thanh thản thì lúc về cũng đừng giận con nhé [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 17467 Con chẳng qua chỉ vì hoàn cảnh thôi [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 111889 Ai đời nhà có cái máy cùi mà già trẻ lớn bé cứ bâu hết vào mà tranh giành nhau chứ lị [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 460905
kuteHana
kuteHana
Bồ của admin

Tổng số bài gửi : 77
Points : 51151

Được cảm ơn : 0
Join date : 23/05/2010
Age : 31

Về Đầu Trang Go down

[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] Empty Re: [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....]

Bài gửi by Khách vi 2010-08-08, 13:52

It doesn’t mean love 2

............................................

Lẽ ra cái này là một one-shot nhưng vì bị xúi giục nên bạn quyết định biến nó thành series, viết song song với cái Đó là cách tôi yêu em. Như đã nói, đây là nơi giãi bày tâm sự của Ryu. Phần 2 là khoảng thời gian Ryu đi Thượng Hải. Bạn nào ko nhớ thì quay lại đọc chap 5 của fic kia nhá.


Warning: Yaoi 16+ (Ko hẳn nhưng cứ rate cho nó chắc)





……….. When I’m gone………………………………………








“Tạm biệt, ráng giữ gìn sức khỏe nhé.”


Anh nắm tay nó và thì thầm thật khẽ. Đôi mắt nâu của anh lướt qua khuôn mặt nó như một làn gió dịu chớm hè. Nhẹ nhàng, nó mỉm cười chào anh rồi quay trở lại hàng và lên xe cùng chúng bạn.


Chiếc xe phóng vụt đi. Anh vẫn đứng đó, vẫy chào. Bóng anh ngả xuống trên con đường chiều. Nhỏ dần. Nhỏ dần. Rồi mất hút.


Nó úp mặt vào cửa kính, cố tìm kiếm bóng anh để rồi thở dài trong nỗi thất vọng ko nguôi.


Chiếc xe cũng biến mất.






Nó lại úp mặt vào khung cửa kính, nhìn xuống đám mây trắng bay lờ lững và cuốn quyện trên cánh máy bay. Tâm hồn nó thả về một phương trời nào xa lắm.


“Bây giờ anh đang làm gì nhỉ?”


Nó thầm nghĩ.


Và nó mường tượng ra khuôn mặt anh. Mái tóc đen nhánh, đôi mắt hấp háy hay híp lại và cả cái nụ cười êm ái như gió thu. Tim nó rộn ràng biết bao cảm xúc. Nó thấy nhớ anh khủng khiếp….








Nó đặt chân xuống nền đá hoa cương sáng bóng của sân bay. Loay hoay một lúc nó cũng lấy được hành lý từ băng truyền rồi quay lại hàng đứng với cả lớp.


Bây giờ nó đã cách xa anh cả một đại dương.





….



Nó ném mình xuống chiếc giường mềm mại của khách sạn. Người nó mệt lả, mặt mũi nhợt nhạt, tóc tai rối bù cả lên. Đây chẳng phài là lần đầu xuất ngoại, nhưng lại là lần đầu nó thấy thiếu hứng thú thế này. Nó đi chỉ vì đây là chuyến du lịch cuối cùng của cấp 2, chứ thực tâm cũng chẳng biết mình nó đến đây làm cái gì. Tiếp tục lăn lộn trên giường, nó úp chiếc gối lên mặt và nghĩ mông lung. Cho dù mấy thằng bạn cố tiến lại vỗ vai, kéo tay, kéo chân, lôi cổ nó ra, nó vẫn một mực chết dí trên giường. Dỗ mãi chẳng được, bọn chúng cũng chán và bỏ sang phòng mấy đứa con gái chơi. Đợi mọi người đi khuất, nó mới vứt chiếc gối ra và nhìn lên trần nhà.


Ước gì 5 ngày trôi qua thật là mau…………………………….






Ngày thứ 2


Ngày thứ 3


Ngày thứ 4


Tất cả trôi qua giống hệt nhau. Chậm chạp, buồn tẻ. Chẳng có gì ấn tượng.


Ruột gan nó càng lúc càng cồn cào.


Nó muốn được ở bên một ai đó.









……….



Tuy vậy, tối ngày thứ 4 kể ra cũng thật lắm chuyện linh tinh.


Xã hội càng phát triển, trẻ con càng lớn sớm. 14, 15 tuổi đầu như bọn nó cũng đã biết cái nọ cái kia cả rồi. Thậm chí cái chữ x thứ 3 kia cũng chả phải là chuyện gì xa xôi lắm. Thế cho nên lũ trẻ con vừa thoát khỏi sự quản lý của gia đình này bỗng dưng có một cuộc đàm đạo đến là hay ho.


Cơ nguyên của sự việc là từ việc cả đám thú nhận mình đã có người yêu. Thằng nào cũng than và lo lắng rằng mọi thứ diễn ra quá chậm. Vì thế nên quyết định thỉnh giáo kẻ dày dạn kinh nghiệm nhất của đám. Sau một hồi cò cưa, tán phét và chém gió đủ cả, chủ đề của cuộc nói chuyện bỗng chuyển sang xxx. Nghe thằng bạn kể về chuyện hắn với bạn gái, tên nào tên nấy mặt cũng đỏ bừng lên, tai dỏng lên hết cỡ, lấm la lấm lét. Chỉ đến khi có tiếng giáo viên nhắc nhở là đã đến giờ tắt đèn, bọn nó mới lon ton trèo lên giường và tắt điện đi.


Nhưng, đâu phải cứ nằm xuống là ngủ được đâu. Con trai mới lớn vốn dĩ có nhiều suy nghĩ lý thú, lại được bơm thêm bởi những lời đầy kích thích, nên thật khó để mà nằm yên. Những câu nói của tên bạn cứ quay cuồng trong đầu nó. Dù nó có cố xua đi thế nào, chúng vẫn cứ vởn vơ như trêu ngươi.


“Nếu là lần đầu tiên thì mày phải làm thật nhẹ nhàng. Vuốt ve nàng thật nhiều cho đến khi nàng sẵn sàng.”


Nó bắt đầu mơ màng. Trí tưởng tượng phong phú của nó bỗng dưng hoạt động đầy tích cực.


Chát!


Nó tự vả vào mặt mình.


Như vậy là hư hỏng quá rồi, Ryu….


Nó lăn thêm một vòng nữa và cố ngủ đi.


“Mày phải lắng nghe tiếng rên rỉ của nàng. Và biết phối hợp nhịp thở của mình với nàng để tạo thêm hưng phấn.”


Nó tát vào mặt mình lần thử hai rồi tiếp tục lăn lại.


“Giờ hãy tưởng tượng khuôn mặt nàng khi một ngón tay được đưa vào…”


Đốp!!!!!!


Đầu nó bây giờ đã đập nguyên xuống sàn.


Morimoto Ryutarou – 15 tuổi, trí tưởng tượng đã vượt quá giới hạn.








………….





Nó càm thấy thật mơ hồ và huyễn hoặc. Khung cảnh xung quanh nó thật chao đảo và mờ mịt. Mọi thứ như chồng chéo vào nhau. Không có sự phân biệt rõ ràng nào. Nhưng, nó chẳng cảm thấy sợ vì bên cạnh nó có anh.


Anh tuyệt đẹp. Mái tóc và đôi mắt đen nhánh như màn đêm càng tôn lên nước da trắng tuyết, mịn màng và mát lạnh. Đôi môi đỏ rực như đóa hoa hồng nhuốm máu. Hai cánh tay dài và thanh mảnh của anh bắt chéo trước ngực che đi cơ thể trần trụi, tinh khôi. Bỗng, anh nhìn nó và mỉm cười.


“Em yêu anh chứ Ryu?.................”


“Dĩ nhiên rồi……………….”


“Vậy anh cũng có thể yêu em chứ?.........”


“Dĩ nhiên…………………………………..”




Nó tiến lại và hôn lên môi anh. Cái lưỡi tinh nghịch của nó luồn sâu vào vòm họng anh như muốn rút cạn không khí trong buồng phổi của anh. Anh đáp lại yếu ớt rồi thở gấp khi nó dứt ra để liếm cái dái tai đỏ ửng trước mắt. Anh thật dễ thương. Từ cái cách anh rên rỉ đến cái cách anh vòng tay qua cổ nó.


Anh ngả người ra phía sau để nó trườn lên trên. Cơ thể anh thật phẳng và mềm mại. Đầy thích thú, nó vuốt ve cái eo thon của anh, còn anh thì cười rúc rích vì nhột. Mồ hôi ướt đẫm trên mái tóc và khuôn mặt khiến anh thật gợi tình.


“Anh yêu em chứ Keito?.................”


“Dĩ nhiên rồi……………….”


“Vậy em cũng có thể yêu anh chứ?.........”


“Dĩ nhiên…………………………………..”



Mãn nguyện, nó mỉm cười rồi ép anh xuống. Thứ gọi là hạnh phúc tuôn trào trong cơ thể nó. Thật tuyệt vời làm sao khi nghe những lời ngọt ngào ấy thốt lên từ đôi môi xinh đẹp của anh. Nằm trên sàn đất lạnh ngắt, anh ngước nhìn lên rồi lấy ôm lấy hai bầu má bầu bĩnh của nó và kéo nó xuống thấp hơn. Ấm áp.


Nó thấy thôi thúc hơn. Nó thấy khao khát hơn. Nó muốn có anh.


“Aa……….A………..h…ha…….ha……. Đau……….. Ryu.................”


Anh rên lên trong hơi thở đứt quãng. Một dòng nước mắt nóng hổi rỉ trên gò má anh. Hôn lên môi anh, nó cố an ủi.


“Còn một chút nữa thôi............. Em sẽ làm cho anh hạnh phúc........”


Nó đẩy chân anh lên cao hơn trong khi từ từ mở đường vào trong.


“Nhưng mà.........”


“Không sao đâu. Tin em đi...”


“Nhưng……….”


“Được rồi mà Keito….”


“Nhưng trời sáng rồi.”








Giật mình. Nó mở hai mắt thao láo và nhìn trên trần nhà. Nó đang ở khách sạn và ko có Keito nào cả, trời cũng chưa sáng nốt. Đám bạn quanh nó vẫn ngủ pho pho. Vội vàng, nó ngồi vùng dậy và nhòm vào trong chăn. Có điều gì đó ko ổn với nó.


“Không…”


Nó chỉ kịp thốt lên một tiếng khe khẽ rồi quáng quàng chạy vào nhà vệ sinh để xử lý cái hậu sự ko mấy hay ho này.





Ở độ tuổi 15, lần đầu tiên nó biết đến cái gọi là mộng tinh.











……


(tbc)






Đi quân sự đây. Mỗi tuần về sòn một chút. [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 184571
Anonymous
Khách vi
Khách viếng thăm


Về Đầu Trang Go down

[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] Empty Re: [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....]

Bài gửi by Khách vi 2010-08-08, 15:48

Em đã giựt đc cả phong thư =)) .

Mình đc tác giả ưu ái ghê [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 442960 .

Hay .

Dù chỉ có 1/3 ( theo như chị nói =)) ) .

Chỉ có một điều thôi [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 155600 .

AI CHO RYU LÀM SEME [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] 19731 ?

P/s : Chóng về nhá . Em đang ngâm phim TQC đây =)) .
Anonymous
Khách vi
Khách viếng thăm


Về Đầu Trang Go down

[ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....] Empty Re: [ Short fic - series ] It doesn't mean love [ chap 2 updating....]

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết